Ba cảm ơn Con

Hôm nay là một ngày trọng đại, vì đây là một thắng lợi không chỉ của Tom và Tim, của gia đình ta, mà của tất cả học sinh, của giáo viên, của ngành giáo dục và xã hội. Chúng ta kết thúc muộn vì một năm đại dịch, nhưng đây là một năm học đầy Vinh Quang.

Khi màn đêm buông xuống trên thượng nguồn sông Hương, Ba kiểm tra điện thoại trước khi chạy xe về nhà sau một ngày cật lực. “Món quà Tim gửi Ba”, kèm kết quả học tập của con. Đó là cơn gió lành xua tan mọi mệt mỏi. Ba thầm nói “Tom và Tim à, Ba cảm ơn con”.

Hôm nay là một ngày trọng đại của gia đình mình. Ngày Tom và Tim làm lễ tổng kết cuối năm. Trọng đại vì năm ngoái, Ba Con mình chỉ chở nhau đến trường, nhận phần thưởng Cô trao từ bên kia hàng rào. Con đeo khẩu trang kín mít, chỉ hiện lên một đôi mắt đầy tiếc nuối sau một năm học tập mà niềm vui không trọn vẹn. Trọng đại vì hôm nay là một thắng lợi không chỉ của Tom và Tim, của gia đình ta, mà của tất cả học sinh, của giáo viên, của ngành giáo dục và xã hội. Chúng ta kết thúc muộn vì một năm đại dịch, nhưng đây là một năm học đầy Vinh Quang.

Kết thúc năm học trong nuối tiếc vì đại dịch

Ba cảm ơn Con đã tự chủ khi bắt đầu một năm học thật đặc biệt, với việc học trực tuyến. Tom đã cố gắng, ý thức chủ động. Còn với em Tim, “sit nicely” ngồi cho ngay ngắn là điều gì cực kỳ khó khăn. Tim bắt đầu năm học với màn chào hỏi qua màn hình, với bộ đồng phục cũ của Anh. Những giờ học tiếng Anh tích hợp lúc 6-8 giờ tối thật sự là màn tra tấn cho cả con và gia đình mình. Cảm ơn Con đã bền bỉ vượt qua.

Ba cảm ơn Con đã cùng Ba Mẹ dạy dỗ em. Con hiểu điều Ba nhờ “Tom có biết phụ huynh là gì không? Là Cha và Anh đó con, nên con có vai trò rất quan trọng trong hướng dẫn em nên người”. Khi Ba thấy Tom gắt em trong lúc giảng bài, Ba biết đó là tập khí xấu từ Ba, để Ba tự sửa mình.

Mẹ và Tom Tim ngày Tổng Kết

Ba cảm ơn Tim đã tự nỗ lực điều chỉnh để học hành tiến bộ. Buổi học tiếng Anh đầu tiên, con đơ ra như thiểu năng, không tập trung làm Ba xót xa vô cùng. Ba chỉ biết ôm con “Ba thương con nhiều lắm, con cố lên”. Rồi Mẹ tâm tình, Anh hướng dẫn, Tim dần bắt nhịp, học hành chủ động hơn. Khi trở lại lớp học, Tim phấn đấu là người xuất sắc nhất, cô tặng nhiều sticker nhất.

Ngày tháng 3 khi hai Anh Em trở lại trường, cả nhà thở phào nhẹ nhõm. Nhưng niềm vui chẳng tày gang. Lớp có nhiều F0, rồi các con cũng F0. Các con buồn lắm, nhưng hiểu rằng đó là cái đốt cuối cùng để vượt qua. Con đi học lại, được đùa chơi với bạn, được thi đấu bóng rổ mỗi chiều…an vui của con là phúc lộc của Ba Mẹ, để Ba Mẹ yên tâm rũ bùn đứng dậy.

Rồi có ngày Tim tâm sự “Mẹ ơi, con buồn quá. Sao chiều nay con khoe Anh Tom con được nhiều sticker và Cô Khánh tặng con phần thưởng đầu tiên của lớp mà con không thấy Anh Tom biểu hiện gì hết”. May mà Tim nói ra để Ba Mẹ nhắn với Anh Tom “Tom ạ, Ba Mẹ biết con rất chuẩn, luôn học rất tốt, Ba Mẹ yên tâm về con lắm. Nhưng Ba Mẹ rất cần con giúp đỡ để động viên em, khuyến khích cho em cố gắng hơn”.

Tim bắt đầu năm lớp Một với các buổi online

Sáng sáng chiều chiều, Ba cùng hai con đến lớp, đón về. Hai anh em cùng vui, cùng học, cùng động viên nhau. Tom đã nhẹ nhàng hơn trong hướng dẫn, Tim nhìn Anh mà nỗ lực vươn lên. Có những ngày Tom bị các bạn ở trường bắt nạt. Có ngày Tim bị bạn gọi là đồ ngu dốt. Con thấy cô đơn, con viết ngay vào sổ riêng. Ba Mẹ luôn ở bên, cắt nghĩa, con lắng nghe, hiểu và tự tin hơn để nghĩ về bạn bè với sự thấu cảm, từ bi. Ba cảm ơn con đã biết học hỏi, thực hành hóa giải các năng lượng tiêu cực.

Hôm nay, theo thống nhất ở trường nên Tim nhận giấy khen, phần thưởng ở lớp cũng như bao nhiêu bạn khác. Còn Anh Tom được lên sân khấu trung tâm hai lần vì được giải “Trạng Nguyên Tiếng Việt Thành Phố Thủ Đức” và “Trạng Nguyên Toàn Tài giải nhì toàn thành phố Hồ Chí Minh”. Có vẻ như Tim có chút buồn khi chưa được như Anh, nhưng Ba Mẹ động viên và cảm ơn Tim đã có một năm học thật xuất sắc, kiên cường.

Ba cũng nhìn thấy mình trong Tom, khi con nhanh nhẹn đi lên nhận phần thưởng, rồi không nấn ná, hay kéo khẩu trang để chụp ảnh gì. Con đã làm tốt nhất việc của mình. Phần thưởng và động lực của con là vượt qua giới hạn của mình mỗi ngày. Con sẽ học bước đều, không ngừng tiến về phía trước. Tập khí đó nên duy trì con nhé!

Hôm nay Ba lại là sip-pơ, chở phần thưởng, chở niềm vui, chở những thái độ và tiếp nối của Con. Ba cảm ơn con đã cho Ba cơ hội được tự hào, và tin tưởng những nỗ lực đúng đắn, sẽ được đền đáp xứng đáng, dẫu chậm, dẫu khó, dẫu chông gai.

Cảm ơn các Cô chủ nhiệm, Cô bảo mẫu, cả nhà trường đã lo cho các con từng cái ăn, cái ở, cái nóng, cái khát. Các cô đứng quạt cho các con. Các cô khệ nệ bưng từng chồng vở. Một năm thắng lợi cho tất cả chúng ta, xin chúc mừng.

Hai Anh Em đồng hành vui, khỏe đến trường

Tổng kết năm học đặc biệt 2021-2022. Saigon, 25.6.2022

Món quà Giáng Sinh “The Act of Wowness”

“The Act of WOWness” là thái độ sống. Wow cần là một động từ để mang đến hạnh phúc, bất ngờ và cảm thụ sự tử tế cao nhất.

Năm nay Giáng Sinh, Ba không ở gần Tom, Tim, để cùng hóng Ông Già Noel tặng quà nhưng Mẹ ghi lại và chuyển từng khoảnh khắc hai đứa vẫn ngạc nhiên, “thắc mắc ngây thơ” và thoả mãn…Vậy nên Ba không quá buồn. Ba chỉ nghĩ thương cô Rona, đang ở bên kia vách tường, xa nhà và một mình ở Lak. Giáng Sinh là ngày lễ của Gia Đình, chắc Cô mong được ở bên và chăm sóc Mẹ mình lắm.

Cô Rona ở buôn Yangtao vào Sáng Giáng Sinh

Sáng nay Ba dậy sớm, lúc Lak còn chưa sáng trời vì hứa sẽ wow một đoàn khách với trải nghiệm khám phá buôn MNong. Thế mà lúc xuống nhà hàng, Cô Rona đã đến từ 5g sáng, mang quà và những tấm thiệp cho các em nhân viên để bất ngờ các em đi làm ca sớm. WOW, Hạnh Phúc không phải là mong được yêu thương mà bản thân sẽ đem tình thương cho người khác. Rồi Cô đi tour cùng Ba, thích thú, ngạc nhiên và có vẻ luôn nghĩ làm thế nào để tốt hơn cho các em nhân viên, cho các trẻ em đến với LAK. “Tôi muốn mua một ít đất sét này, tôi sẽ có trò chơi mới cho trẻ em”. “It was awesomes” cô ấy cảm ơn vì trải nghiệm và Ba mừng vì góp một chút giúp Cô đỡ buồn trong ngày Giáng Sinh.

Buổi chiều, Cô gởi cho Tom & Tim những món quà. WOW!

Món quà Cô Rona chọn mua ở huyện Lăk, gói cẩn thận gửi về cho Tom, Tim

Ba cảm ơn Cô, Ba cũng nói là Tom & Tim rất may mắn vì được quan tâm. Lúc này Tom Tim đang tận hưởng trải nghiệm mới lạ mà Bác Tiên tặng. Một chuyến bay ảo, hạng thương gia của Finnair từ Helsinki đến Rovaniemi, thăm nhà của ông già Noel. Ba đi vắng nên Mẹ phải hối hả về đón Tom, Tim sớm, Cô Ni giúp kết nối máy tính đúng giờ, giải thích thêm. WOW, hai Anh Em thích lắm và giờ biết được ông già Noel sống thế nào (Ba mới biết quê của ông ở tuổi 30, khi gặp đối tác Phần Lan).

Hôm nay Ba đọc về “The Act of WOWness” của một công ty, không chỉ lấy đó là giá trị cốt lõi mà còn là thái độ sống. Wow cần là một động từ để mang đến hạnh phúc, bất ngờ và cảm thụ sự tử tế cao nhất. Và cô Rona, Bác Tiên và rất nhiều người khác hôm nay nhắc Ba đến giá trị của WOW. Đó chẳng phải là tinh thần của Giáng Sinh sao? Chúc tất cả một Giáng Sinh ấm áp, hạnh phúc trong kết nối, sẻ chia và khi có thể, hãy thử biến WOW thành một động từ.

Cô Rona chuẩn bị quà bất ngờ cho các nhân viên ở LAK Tented Camp

P/S: Cô Rona người Úc đến Lak để dạy tiếng Anh cho nhân viên, giúp đỡ thêm cho các bạn về thái độ dịch vụ và WOW tất cả trẻ em, gia đình khách đến Lak bởi nhiệt huyết và sự tử tế.

Giáng Sinh, 25/12/202

#TheActOfWowness

Tuyệt vời giữa yêu thương

Tất cả sẽ rất tuyệt vời khi có yêu thương. Cũng như kỳ nghỉ này vậy, rất giản dị, đơn sơ nhưng vì chia sẻ yêu thương mà rất đáng nhớ và ý nghĩa.

Vậy là kỳ nghỉ lễ đã kết thúc, với Tom Tim đó là một kỳ nghỉ mãn nguyện. Với Ba Mẹ Tom Tim, đấy là sự tuyệt vời giữa yêu thương. Thật vậy đấy!

Tom không dám nói ra nhưng cứ thì thầm “mấy đứa bạn không nhắn tin gì cả, không biết bọn nó đang chơi gì nhỉ, nghe đứa nào cũng đi Phú Quốc, đi nghỉ biển”. Rồi Tom cứ bảo “đi cắm trại đi Ba, Thác Mai cũng được”. Nhưng đi đâu cũng đông, bốn phương tám hướng đều là những nút cổ chai. Đi một lần sợ tới già.

Trốn lễ, xa nơi đông đúc, mình cắm trại ở Nhơn Trạch

May thay, chiều đầu tiên, cả nhà cũng có một chuyến dã ngoại, xem gia vị Việt, khám phá những điều thú vị. Ba chỉ cho Tom những cái hay trong cách làm sự kiện. Hai đứa thoả sức lăn lộn bãi cỏ, chơi đùa, xem pháo hoa…Rồi Tom Tim được chọn những món ăn yêu thích. Trùng hợp là ở sau có tấm bảng “Đừng quên sống cho thật tuyệt vời”. Yeah, lưu lại một tấm ảnh cho buổi tối, giản đơn mà nhiều ý nghĩa nào.

Hôm sau, nhờ nhân duyên và tình thương của các Bác, Tom Tim lại được một chuyến cắm trại không xa nhà mà nhiều trải nghiệm đáng nhớ. Hai Anh Em “Tom Tim FC” đá banh với Cha Con nhà nọ, ghi được 3 bàn nên hỉ hả. Được bơi lội thoả thích, được xem carnival, ảo thuật nhưng nhớ nhất là cùng nhau xử lý chiếc lều ngập lụt giữa đêm mưa tả tơi. Không sao cả, cùng nhau ta sẽ qua, sau cơn mưa trời lại sáng. Đó là một trải nghiệm hết sức tự nhiên.

Giao lưu đá bóng ở khu camping

Trước khi về, Tom Tim được ghé thăm trại ngựa. Tom còn sợ chưa dám học cưỡi, nhưng cậu quan sát rất nhanh và hiểu các giống, loài. Tom cho ngựa ăn, vuốt ve, trò chuyện với ngựa. Ba bảo đó là cách dễ nhất để giao tiếp, ngựa sẽ hiểu con đang quan tâm, thiện chí. Ba cũng chỉ Tom xem cách Chị đang chăm sóc ngựa, thái độ của việc Chị đối với việc đang làm, đáng học hỏi.

Tom và Gaia ở Hippo Farm

Tom đọc 10 quy định cho đối với việc cưỡi ngựa

  1. Always smile – Luôn mỉm cười
  2. Be positive – Hãy tích cực
  3. Help others – Giúp người khác
  4. Be respecful – Hãy tôn trọng

Rồi Tom thốt lên “Điều thứ 10 là quan trọng nhất. LOVE YOUR HORSE. Phải có tình thương thì sẽ làm được tất cả các điều trên”.

Aha Tom, đúng rồi đấy. Con hiểu được điều đấy thì rồi không chỉ con cưỡi được ngựa mà còn làm được rất nhiều việc chu toàn. Bởi vì, tất cả sẽ rất tuyệt vời khi có yêu thương. Cũng như kỳ nghỉ này vậy, rất giản dị, đơn sơ nhưng vì chia sẻ yêu thương mà rất đáng nhớ và ý nghĩa.

Vậy đừng quên sống cho thật tuyệt vời Tom, Tim nhé. Và hãy luôn bắt đầu bằng yêu thương!

Đồng Nai, Biên Hòa 2-3/5/2022

Tom Tim cho ngựa ăn
10 Nguyên Tắc học cưỡi ngựa
Về với thiên nhiên

Đi mô cũng được

Bạn đi đi, đi chơi cùng con cái và gia đình mình nhé, khi còn có thể. Bởi vì đi mô không quan trọng, hạnh phúc đâu phải điểm đến, hạnh phúc ở ngay trong hành trình, trong từng phút giây trải nghiệm. Hãy biết ơn cuộc sống này.

Chúng ta chẳng bao giờ đủ giàu, hay đủ nhiều thời gian để làm tất cả những điều mình mong muốn. Nhưng chúng ta có thể chọn dùng thời gian và tiền bạc cho những việc ưu tiên. Với Tom, Tim, tụi nhỏ chỉ mong “Ba cho đi mô cũng được, được đi là vui rồi”.

Làng Chài Lộc An

Vậy nên, nếu tìm được một chuyến đi vừa sức cho cả nhà, để ai cũng thấy thoải mái trong sự đủ đầy giản đơn, thì Ba tụi nhỏ đã cảm thấy biết ơn và mãn nguyện lắm. Và phải đi chứ, đi để phá vỡ những điểm mù, đi để đối mặt với những tình huống thực tế ngoài kia. Thấu cảm bên ngoài, và kết nối bên trong.

Bởi bạn đâu thể tưởng tượng được cuộc sống dạy bạn điều gì nếu bạn không mở lòng đối diện. Khi bạn đang an vui ngồi bên con mình, gọi cho nó món ăn yêu thích, thì một cậu bé gồng mình với rổ hàng rong lại gần. Cậu ấy cố gắng diễn đạt bằng các ngón tay và khi khó khăn cậu đứng thẳng dậy với tấm giấy A4 trước ngực “Con bị câm điếc, con không biết thối tiền, sdt….”. Bạn đâu đủ sức để làm thay đổi thế giới, nhưng bạn có thể bắt đầu từ những bước nhỏ.

Đá bóng trên biển Lộc An

Bạn đi đi, đi chơi cùng con cái và gia đình mình nhé, khi còn có thể. Bởi vì đi mô không quan trọng, hạnh phúc đâu phải điểm đến, hạnh phúc ở ngay trong hành trình, trong từng phút giây trải nghiệm. Hãy biết ơn cuộc sống này.

Lộc An, 5/4/2023

Tim viết dàn ý Nhật ký nghỉ hè 2023

Năm nay chúng tôi có một kỳ nghỉ hè rất dài, rất vui với nhiều kỷ niệm và hoạt động khám phá dọc dài miền Trung Việt Nam. Tôi ghi lại vắn tắt qua dàn ý dưới đây, mời bạn khám phá nhé.

Đây là năm đầu tiên Tim bắt đầu viết nhật ký, dẫu ngắn gọn nhưng việc ghi lại cũng giúp Tim sắp xếp lại các kỷ niệm và những cảm xúc của mình trong kỳ nghỉ hè 24 ngày rất thú vị.

Ngày 1 (06/07)

Buổi sáng, dậy lúc 5 giờ sáng để đi Huế. 5 giờ 15 bắt đầu đi Huế. Sáng ,10 giờ ăn bò né, ở Cam Ranh. Rồi ăn xong đi mua cà phê ở gần đó. Rồi đi xe tiếp đến quán bánh hỏi hòa đa ở Phú Yên. Rồi chạy đến chiều, khoảng 4 giờ, đến khách sạn Rubeach. Ở Thị xã sông cầu, Phú yên để ngủ qua đêm.

Ngày 2 (07/07)

Buổi sáng, dậy lúc 8 giờ ăn sáng ở khách sạn và uống cà phê. 8 giờ 30 tiếp tục lên đường. Đi đến 12 giờ 45 thì đến được quán Gió Đồng. Đi tiếp đến 5 giờ 00 ,thì đến huế. Còn khoảng 100 km nữa. 1 giờ 50 phút sau thì đến đường đội cung quá mừng vì đã đến, vì kiệt 5 nhà 1 đội cung là nhà ngoại. Về ngoại ăn cơm rồi về nội ngủ.

“Đạp xe đạp” thong thả bên bãi Xép, Ghềnh Ráng, Quy Nhơn

Ngày 3 (08/07)

Buổi sáng, ăn sáng ở nội và uống cà phê, rồi coi tsubasa đá bóng. Buổi trưa ,qua ngoại ăn trưa rồi chiều, thì đi dạo dọc sông hương. Rồi tối ,ăn tối rồi đi dạo ngoài đường rồi về ngoại ngủ.

Ngày 4 (09/07)

Buổi sáng, lúc 7 giờ thì dậy ,vì phải đi 1 đoàn dương hòa. 7 giờ 15 thì tới chỗ bắt đầu. Rồi chạy tiếp 19 km nữa thì đến chỗ nghỉ ngơi đoàn phát phát hiện có hai khách bị lạc. Phải chạy lui lại để tìm. 15 phút sau thì mới tìm được hai khách. Rồi khách đến chỗ ăn trưa. Ăn trưa xong thì khách về. Buổi tối, ba mẹ ăn tối xong thì đi ăn chè với đoàn. Tối thì ngủ ở ngoại một giấc thật đã cho ngày mai đỡ mệt.

Đoàn 33 khách đạp qua cầu phao Tả Trạch, hai học sinh vượt lên trước Hướng Dẫn Viên nên bị lạc

Ngày 5 (10/07) 

Buổi sáng ,dậy ăn sáng ở quán sen .và uống cà phê ở hẻm cà phê Hà miên .Mẹ thì ngày nào ở ngoại cũng ở tầng 1 làm việc với 1 cốc cà phê nhưng hôm nay lại uống cà phê ở quán. Nhà ngoại có ba tầng mỗi tầng đều rất lớn. Khoảng 11 giờ 00 thì ngoại và mẹ sẽ nấu ăn, mỗi bữa ăn đều rất ngon. Trưa thì nằm chiếu ở tầng 1. Chiều thì đạp xe từ ngoại sang nội đi qua cầu Trường  Tiền ,chợ đông ba ,cầu gia hội ,đường trịnh công sơn ,rồi về nội .Tối thì ăn ,rồi đi ngủ.

Năm nay Tim thoải mái đạp xe từ Cầu Trường Tiền qua Đông Ba Gia Hội, từ Ngoại qua Nội

Ngày 6 (11/07)

Buổi sáng sớm, cả nhà đi biển Thuận An cùng gia đình cô Na, và ông bà nội tắm biển. Lúc quay về thì ghé chợ Nọ để ăn sáng và uống nước mía. Rồi về nội uống cà phê. Rồi coi tsubasa đá bóng . Ông nội đi chùa. đến 11 giờ trưa thì ăn trưa. 3 giờ chiều thì người ta làm cửa rất ồn ào. 5 giờ chiều thì ba mẹ con qua ngoại làm bài test tiếng anh vì ở bên nội thì ồn ào. Tối ăn ở ngoại, rồi ngủ ở ngoại với mẹ còn anh Tom thì ở bên nội với ba.

Tim kiểm tra tiếng Anh từ xa, lớp Thầy Carlton

Ngày 7 (12/07)

Sáng ăn sáng ở ngoại, rồi uống cà phê nhà ngoại làm. Rồi đem xuống cho mẹ ở tầng 1 để mẹ uống cà phê làm việc cho tỉnh. Trưa thì ăn donandtrung ở nhà ngoại. Rồi ngủ đến 3 giờ chiều thì dậy. 4 giờ chiều thì đi ngân hàng với mẹ. Nhưng mẹ quên con dấu nên chạy về. Rồi thả xuống xe bảo ở ngoại đi rồi mẹ chạy lại ngân hàng. Rồi qua nội đón anh Tom rồi mẹ chạy về ngoại. Tối ăn tối ở ngoại rồi đi dạo chơi trên quảng trường nhỏ bằng xe đạp kéo xe lắc. Rồi ba chạy đến gấp xe rồi chở đi ăn chè Cầm. Rồi về ngoại ngủ.

Ngày 8 (13/07)

Sáng dậy ở ngoại mẹ đi mua bánh mì thịt xíu đẻ ăn sáng rồi uống cà phê ở nhà ngoại. Rồi chơi kéo xe trong khu tập thể, Mẹ làm việc để tối xã láng. Ngoại làm sường non nướng để ăn trưa. Rồi ăn xong thì ngủ trưa, chiều thì về nội mua thịt heo quay để nấu cơm tối. Chờ ông nội đi từ ĐN ra thì hơi trễ ăn xong thì đi đến công viên thương bạc chơi xe rồi về nội ngủ.

Ngày 9 (14/07)

Dậy ăn sáng ở nhà nội rồi đi cà phê Vườn Tùng với ông bà. Ngày hôm đó rất nóng và nắng. Vì hơi nóng của mặt đường nên làm cho càng nóng. Vì phải đi hơi xa để mua cho ông con mèo bằng gốm. Nhưng không có con mèo nào đẹp vừa ý của ông. Nên đi đến tiệm để mua vải lúc này còn nóng hơn lúc nãy. Rồi đến siêu thị Go mua đồ để làm sinh nhật cho ông cậu. Mua xiên que và phô mai… Buổi trưa Tim Tom và mẹ làm xiên để tối nướng ăn. Đến tối thì nhà bà tuyên qua rất đông. Họ ăn xong và đi về rồi thì cả nhà đều ăn bánh kem và hóng gió đến 10 giờ thì mới ngủ.

Tim Tom làm xiên que chuẩn bị tiệc nướng buổi tối

Ngày 10 (15/07)

Buổi sáng và trưa cả nhà ở nội. Chiều thì ba mẹ con qua ngoại, rồi đạp xe đạp dọc sông hương rồi lên cầu bạch thổ. Sau đó, ba đem phao và đồ bơi lên tới bến me nên đạp lại đến bến me. Đến đó bơi cho mát ba cha con bơi rất đã. Rồi bơi xong ba cho 2 chiếc xe đạp lên xe, còn mẹ thì chạy về, cả hai đều về ngoại cùng lúc. Buổi tối, ba chở cả nhà ngoại đi ăn bún đậu mắm tôm Gia Di, sau đó còn đi uống nước mía rất vui.

Ngày 11 (16/07)

Sáng sớm con vừa thức dậy đã thấy nhà bác Thủy ra Huế. Bác Việt chở cả nhà đi ăn bún bò đường Nguyễn Du. Cả nhà hẹn ba ở quán bún, sau đó thì đi cà phê Vườn Tùng. Mẹ còn ghé chợ mua sắn rất ngon. Sau khi uống cà phê thì ông bà về nhà nghỉ, còn nhà con và chị Candy chạy trước về Cồn Tè để xem chỗ vui chơi, ăn trưa. Trong lúc chờ đợi, ba rủ mấy mẹ con chèo thuyền một vòng quanh hồ. Sau đó, nhà ngoại và 2 bác đến, cả nhà cùng ăn trưa hải sản rất vui. Con và anh Tom, chị Candy chơi domino, chơi bài. Sau đó, cả nhà còn tranh thủ ghé chơi ở rừng ngập mặn Rú Chá. Con leo lên tháp cao 50m nhìn xuống khu rừng cây và thành phố. Buổi tối Bà ngoại đặt thịt cuốn Donald Trung rất ngon. Gần khuya, con cùng mẹ và anh Tom chơi bài với ông ngoại ở bếp. Trời nóng quá nên bà ngoại cho bật máy lạnh ngủ.

Chèo thuyền ở Cồn Tè

Ngày 12 (17/07)

Sáng sớm mấy mẹ con cùng bác Thủy, chị Candy đạp xe đi qua cầu Đập Đá ăn bún hến. Trời mưa nhỏ nhưng con vẫn tiếp tục đạp xe đi uống cà phê Mai Uyển. Ban đầu định ngồi gần bờ sông để ngắm cảnh nhưng trời mưa to nên đành chuyền vào trong nhà. Khi trở về thì cả nhà đạp ngang chợ Cống để mẹ mua sườn heo và mua sắn về ăn trưa. Buổi chiều sau khi ngủ dậy, con lại cùng mẹ, anh Tom, bác và chị đạp xe đi ăn chè Ông Lạc. Quay trở về gần tối thì rủ bà ngoại ra công viên đi dạo chơi, xem hội chợ sách. Buổi tối cả nhà ăn cơm sườn rồi đi ngủ sớm để hôm sau con còn đi Khe Sanh.

Đạp xe đi ăn sáng, uống cafe với Bác Thủy và Chị Candy

Ngày 13 (18/07)

Sáng sớm dậy sớm để đi Khe Sanh. Mua cà phê, và chuẩn bị đồ để đi Khe Sanh. Rồi qua nhà cô Na để đón anh Tin chị Nu. 10 giờ sáng thì xe đến chỗ vườn cà phê để uống cà phê buổi sáng ở trong đèo Sa Mù vườn cà phê tên Pun. Uống thử cà phê Arabica, Robusta, Liberica. Rồi đến Khu du lịch cộng đồng bru văn kiều. Rồi đến thác chênh vênh. Đường vào hơi xa và khó nên đi hơi lâu. Định tắm nhưng nước đục quá nên không tắm. Nên làm ăn trưa ngay trong thác. Rồi ra ngoài xe đi đến homestay năm mùa rồi ngủ qua đêm.

Picnic ở Thác Chênh Vênh, Hướng Việt, Tây Quảng Trị

Ngày 14 (19/07)

8h40 sáng cả nhà trả tiền phòng rồi ăn cháo bột ở Quảng Trị. Và uống cà phê ở quán cháo bột. Rồi cả nhà lên đường. Đi đường đến thác Tà Puồng đi vào và ra rất xa. Nhưng nước có màu xanh rất ảo bơi cho đã rồi lên ăn trưa mới ra. Đi đến 6h30 tối thì ghé nhà ông năng ở quảng trị. Rồi 7h40 về nội đi đường dài nên ai cũng rất mệt. Rồi ăn tiệc rồi ngủ khi nào không biết.

Bung Xõa với thác Tà Puồng

Ngày 15 (20/07)

Sáng thức dậy ở Nội. Ăn bún ở đối diện. Xem Tsubasa và chơi bài ở nhà. Buổi trưa ông bà nội đi chùa. Rồi cả nhà ăn cơm xong thì 37 độ c nên chẳng ngủ được nên đi ra vườn cho mát vì quạt sẽ thổi hơi nóng vào người. Cả nhà đều ra hóng gió đọc truyện Tony thì bác Tiến ra nói là có người tông xe mình. Cả nhà hốt hoảng, Ai cũng chạy ra xem nhưng may mắn là không có thiệt hại về người. Sau đó chúng tôi lái xe về Garage để sửa chữa còn chúng tôi book Taxi Xanh SM về nhà Ngoại. Nói chuyện với ngoại rồi đi dạo dọc bờ sông đến cầu bạch thổ đi bến me rồi về. Còn mẹ thì đi cà phê với cô Quý Nga. Rồi tối, ăn rồi đánh bài với anh tom và ông ngoại, rồi ngủ ở ngoại.

Ngày 16 (21/07)

Buổi sáng ăn sáng uống cà phê ở nhà ngoại. Buổi trưa khi ăn xong ba thấy cái ghế rách nác quá nên mua nệm ghế cho đẹp. Trưa trải chiếu ở tầng 1 rồi đọc doramon một lát rồi ngủ. Tối ăn pizza ở vũ cuixine với cô uyên và cô tiên cô giang. Rồi thì ba lấy xe ô tô trong gara ô tô. Đi quán kodo kim long uống cà phê. Rồi lại về ngoại ngủ.

Đi uống cafe cùng Ông Bà Ngoại và Bác Tuấn

Ngày 17 (22/07)

Hôm nay tôi dậy lúc 7h30 sáng. Ba lái xe qua lúc 8h đưa cả nhà Ngoại đi ăn sáng café sông Bến Ngự. Rồi chở cả nhà về ngoại còn anh tom và ba mượn xe lăng của ông ngoại cho ông cậu đi chơi. Còn tôi ở nhà với mẹ anh tom cũng đi chơi. Ở nhà tôi lấy chuyên Shin ra đọc vì không biết làm gì. Anh tom về nội còn tôi ở ngoại ăn trưa xong thì ngủ trưa. Chiều thì đi biển Phú diên chơi đá banh tắm biển rồi cắm trại ngủ qua đêm.

Cắm trại với Ông Bà Nội, nhà Cô Na ở biển Phú Diên

Ngày 18 (23/07)

Sáng dậy gấp lều và lên xe về nhà nội rồi ăn sáng ở nhà nội. Rồi giặt giũ lều trại và túi ngủ. Anh tom thì ngủ mệt nên không dậy ăn trưa rồi chiều mới nói ba gọi bún hến cho anh tom ăn. Rồi cả nhà Nội dẫn ông cậu đi dạo bờ sông và ăn bánh ướt Huyền Anh 3, lúc đó mẹ với và tôi mới đến. Ăn xong thì cả nhà tôi đều ngủ ở ngoại.

Ngày 19 (24/07)

Sáng dậy ăn sáng là bún hến, rồi mẹ mua bún chả về ăn buổi trưa. Rồi lên siêu thị Go mua  dùng và lẩu. Thế là trưa đó cả nhà ăn bún chả. Xong thì tôi xuống lầu đọc Doraemon. Chiều thì mẹ có hẹn cô Thanh Minh ở cà phê Cộng đường  bến nghé. Mẹ gọi một ly cà phê cốt dừa sữa đá còn tôi và anh Tom thì gọi một ly ca cao cốt đừa đá. Mẹ ngồi nói chuyện một lúc lâu thì về nhưng nghỉ lại thì mẹ đi mua kem tràng tiền về. Tối thì ăn tối rồi ngủ ở ngoại rồi ba mẹ anh Tom soạn đồ cho ngày mai đi bạch mã.

Ngày 20 (25/07)

Sáng sớm cả nhà đã đi bạch mã còn tôi thì ở nhà vì sợ vắt cắn, ăn sáng xong rồi thì bên kia đã đến thác đỗ quyên thì tôi và bà ngoại lúc đó đi phường, ngân hàng, chợ. Xong thì trưa ăn trưa rồi gọi lại thì bên kia đã đến vọng hải đài. Lúc sau đó thì đó thì tôi ở nhà còn bà thì ra khỏi nhà lúc đó gọi thì bên kia không có sóng tối ngoại về cả nhà cũng về luôn tối nhà ngoại và gia đình ăn cơm niêu. Rồi cả nhà về ngoại ba thì về nội.

Ngày 21 (26/07)

Sáng đánh bài với ông ngoại ăn sáng ở ngoại trưa ăn ở ngoại rồi lại chơi bài với ông rồi nghỉ một lát. Chiều thì mẹ soạn đồ rồi đem qua nội. Tối ngoại đem đồ qua nhà nội mà không ai biết 45 phút sau ra ngoài mới thấy ngoại, lấy đồ đó rồi thì ngoại về. Tối ở nội ngủ sớm để mai đi đến nhà bác thủy.

Ngày 22 (27/07)

Sáng chào nội rồi đi mua mì ở chợ đông ba rồi qua ngoại mua cà phê rồi chào ngoại. Sáng tôi ngủ một phát lên đèo hải vân luôn lên đó đường qua lại liên tục đi đến trưa thì đến nhà bác thủy tôi và anh Tom chị Candy chơi bài, domino rồi thì trưa cả nhà tôi ăn trưa ở nhà bác thủy rồi thì ba mẹ đi gặp đối tác rồi chở cả nhà tôi và chị Candy lên đỉnh sơn trà, chổ đó dốc khá nhiều nên chạy rất đã ba thử trược nhưng bị té nên ra về vì vậy nên quên bình nước, về nhà mới biếc bị quên tối thì nhà bác thủy nhà cô bo ăn tối rồi thì ngủ.

Đồi Vọng Cảnh, Núi Sơn Trà, Đà Nẵng

Ngày 23 (28/07)

Sáng dậy sớm 5h để đi phan rang nghỉ, sáng ăn mì quảng. Rồi đi tiếp đến trưa thì đến quán cơm 6 cứ phú yên rồi đi tiếp đến tối 7h thì đến chỗ  nghỉ ngơi. Ở phan rang chổ đó nhà rất thấp đi phải cuối đầu. Rồi ba đi mua bánh căn, cháo vịt gỏi vịt. Ăn tối xong thì đi vệ sinh rồi vào ngủ.

Ngày 24 (29/07)

Sáng ba mua đồ ăn sáng rồi ăn tại đó rồi mới đi. Đi 15p thì đến biển ba mượn xe của bảo vệ chở cả nhà ra một quán ăn rồi nói thì có làm đi thuyền thúng máy nên cả đi để đi lặn luôn mẹ thì không lặng. Lặng đã rồi thì về quán ăn trưa. Ăn trưa xong thì về trả xe cho bảo vệ. Rồi mẹ lái cao tốc còn ba thì lái mấy đường khác. Lúc đó tôi ngủ đến 4h chiều thì đang ở trạm xăng đổ xăng. Đi tiếp đến nhà lúc về tôi rất mệt nhưng tôi đã về nhà với con mèo.

Tweak rất mừng khi chúng tôi về

Hết hè

Năm nay tôi chỉ viết dàn ý thôi. Anh Tom sẽ viết chi tiết về kỳ nghỉ hè của chúng tôi. Nếu bạn quan tâm thì đọc 3 phần ở bên dưới nhé