Ta cứ đi cùng nhau…

Mỗi lần trở về an toàn, thầm biết ơn, rồi ngồi trao đổi với nhau: 3 điều thích nhất, 3 điều không thích nhất và cùng rút kinh nghiệm cho các chuyến tiếp theo.

Mình vẫn luôn mong muốn có thời gian để rong chơi với Tom, Tim, giúp các con học hỏi và trưởng thành qua các tình huống thực tế. Có người nói với mình “cũng thích mà không biết bắt đầu từ đâu”. Mình nghĩ rằng “cứ bắt đầu thôi”.

Bọn mình đi chơi khi Tom, Tim còn nhỏ. Khi ra khỏi nhà là Mẹ phải có checklist từ bao nhiêu ngăn/gói sữa, nước nóng, nước nguội, tã bỉm cho con. Khi lớn hơn xíu thì áo quần, đồ ăn vặt, thuốc trừ muỗi, đồ bơi, áo ấm, túi ngủ… cứ dần dà, bắt đầu với việc sắp xếp, phân công nhiệm vụ khoa học hơn. Trước mỗi chuyến đi, đôi khi là cả đêm thức ngủ để hoàn thành công việc chuyên môn. Sau mỗi chuyến đi, Ba Mẹ cũng phải thở một lúc. Nhưng nhìn lại, đó là hành trình trọn vẹn niềm vui để các con phát triển.

Không biết hữu duyên hay cố tình, mà gia đình mình thường chọn những nơi ít ai đi, để được yên tĩnh kết nối, hòa mình với thiên nhiên. Không có nơi nào là quá tiện nghi sang trọng, nên các con phải học thích ứng, kiến tạo và cảm thụ niềm vui từ những điều nhỏ bé. Nếu cái gì con chưa biết, thì con mở tấm lòng ra để thử, không định kiến.

Đạp xe trong rừng mưa, trơn, sợ vắt

Chúng ta phải học tiết kiệm nhưng không hà tiện. Thức ăn là món quà trời ban, các con không được phung phí. Những gì còn lại của bữa BBQ tối, có thể là một bữa sáng ngon lành, chủ động. Chúng ta có thể hái vài ngọn chè xanh, để có một bữa sáng bình yên bên góc vườn, nghe chim hót. Chúng ta đến và đi tử tế, để chủ nhà cũng gói ghém ân tình, trao tặng mấy quả sầu riêng chín vườn.

Mạo hiểm một chút, vượt qua giới hạn bản thân cũng là phần thưởng cho mỗi chuyến đi. “Nothing ventured, nothing gained”.

Tim đã bổ té sấp mặt hai lần trên con đường khá trơn, gặp nhiều vắt cắn, nhưng vẫn hoàn thành một cung đường dài. Tom hiểu rằng, với một chút chuẩn bị chu đáo, ở đâu chúng ta cũng có thể có một bữa ăn ngon, lành theo ý của mình. Hộp đựng sữa cho Tim năm nào, giờ là các ngăn đựng gia vị, tiêu muối đường của Ba.

Bữa ăn trưa “tận dụng” giữa rừng Nam Cát Tiên

Cả nhà mình quen với việc cùng lên kế hoạch, phân công công việc. Mỗi lần trở về an toàn, thầm biết ơn, rồi ngồi trao đổi với nhau: 3 điều thích nhất, 3 điều không thích nhất và cùng rút kinh nghiệm cho các chuyến tiếp theo. Mỗi người một chút trách nhiệm, một chút chia sẻ và phối hợp, chúng ta học hỏi qua từng chuyến đi, để được đi xa hơn, vui hơn…cùng nhau.

B’lao 8.2022.