Khát vọng mùa xuân

Những lời chia sẻ, chúc mừng của quý phụ huynh đã thể hiện niềm hạnh phúc với phần trình diễn. Trên hành trình đó, có những tâm huyết, tình thương của Cô mà Ba Mẹ Nguyên Minh thấy cần lan tỏa ở góc nhìn giáo dục chân – thiện – mỹ.

Hôm nay, khi nghe tiếng violon của Nhật Quang kéo lên và các bạn hòa thanh, Ba Tim (Nguyên Minh) thật sự lặng người, xúc động.

“Này mùa xuân ơi đến mau đây về cho thêm xanh lá cây rừng.
Trở về dừng bên suối trong lành nhìn hoa đang hé tưng bừng.

Khát vọng mùa xuân

Những tiết mục sau đó mà Mẹ gửi về, những hình các con vui tươi tự do diễn xuất, là kết quả của cả quá trình Cô Giáo, các con và phụ huynh đồng hành.

“Cây nhà lá vườn mà, vui là được. Hơn nữa mẹ thấy các con tự tập vậy lại vui ít áp lực 🙂; “Vui quá ạ. Vậy là đã có giải rồi ạ. Ko cần chờ giải của trường. Nhìn các bạn cứ hăng say nhảy là đc rồi ạ.”

Cảm ơn Cô đã rất nhiệt tâm tập dợt cho các con! Xịn không thua gì biên đạo chuyên nghiệp Cô ơi! 🥰 Chúc mừng Cô và các con!!! 🎉🎉🎉 Cô và các con giỏi quá! “Cây nhà lá vườn” xịn quá luôn! 😊”

3 tiết mục biểu diễn của lớp 3/1 ở Hội Thi Văn Nghệ Mừng Xuân trường Nguyễn Văn Bá

Tự lực, tự nhiên và tự giác

Một buổi sáng nọ, Mẹ Tim chuyển cho Ba một tin nhắn của Cô Diễm và nói thêm “thương thằng con trai, thì ra cả tối qua cứ mở tủ áo quần, tìm xem bộ áo dài Tết nào còn vừa để mặc”.

Khác với các lớp khác, Cô Diễm của Tim (Nguyên Minh) quyết tâm sẽ tự tập văn nghệ cho các bé mà không thuê biên đạo và càng tiết kiệm chi phí thuê trang phục khi để các con tự mang áo quần của mình trước, kiểm kê rồi bổ sung sau.

“Cô có dặn các bạn thứ 6( ngày mai) bạn nào có đồ Tết đẹp mang lên để cô xem và tổng hợp xem các bạn còn thiếu gì để kịp thời bổ sung cho buổi thi vào ngày 25/1, nhờ các mẹ hỗ trợ cô cho các bạn mang theo ạ.”

Cô Diễm chủ trương tối giản, tập trung vào điều quan trọng hơn.

Bản thân mình luôn dạy các con thực hành lối sống bền vững, biết tiết giảm, biết chú trọng vào giá trị và sự cần thiết thì điều Cô Diễm dạy các con thật quý vô cùng.

Ba nhờ Mẹ nhắn lại với Cô là: “Ba Mẹ rất cảm ơn Cô Diễm đã nhiệt tình vì các con, suy nghĩ tinh gọn, tái sử dụng, mục đích là các bé thấy tự nhiên, thoải mái, có không khí Xuân. Lớp mình không cần thuê vũ đạo hay người luyện tập, mà lan tỏa tinh thần vui Xuân, nhiệt tình tham gia của các con, rất là đáng quý!”

Từ đó, Ba Mẹ rất quan tâm đến việc tham gia, tập luyện văn nghệ mừng Xuân 2024 của Tim.

Tranh thủ tập luyện, mọi lúc mọi nơi.

Tận tâm, cởi mở nhờ hỗ trợ “Kiểu không chuyên nghiệp thì độc, lạ”

Trong quá trình biên đạo, chuẩn bị các tiết mục cho các con, Cô Diễm không ngừng chia sẻ với phụ huynh về các ý định, từ chia nhóm, tiết mục đến trang phục, đạo cụ. Ai có thể hỗ trợ gì, góp ý xây dựng đều có thể tham gia. Chính vì vậy hội thi không còn là cuộc đua giành giải hay là việc riêng ở trường của con, mà là cơ hội để ba mẹ và các con cũng hân hoan làm cho đẹp hơn, tốt hơn, chào mùa xuân mới.

Mỗi phụ huynh có thể thấy lại mình trong những ước mơ, khát vọng, sự vụng về hay hăng say của các con. Mỗi người góp một tay, một ý. Các con cũng cảm thấy được hỗ trợ, mong đợi mà phấn khởi tập luyện cùng cô và các bạn.

“cô đang suy nghĩ thêm đạo cụ hay tiểu tiết gì cho 2 tiết mục để cho bắt mắt mà chưa nghĩ ra gì hay ho, các mẹ nghĩ giúp cô với ạ🤣 để mai các bạn mang vào cô xem thiếu thì cô liên hệ ạ

cô có nghĩ đến giống mẹ nhưng đang muốn thêm phụ kiện gì cho đặc biệt, làm điểm nhấn ý ạ, kiểu như mình ko đc chuyên nghiệp thì phải độc lạ 🤭😁😂. Có thể kết hợp áo dài+ kính râm/ khăn quàng cổ các mẹ thấy sao ạ, kiểu vừa ngầu vừa ngố ngố nhìn dễ thương 😍”

Không chuyên thì độc lạ

Ngày Cô hẹn tổng dợt, mong phụ huynh đưa các bạn đến đầy đủ đúng giờ nhưng cũng thiếu trước, trễ sau khiến Cô không thể ráp đúng đội hình. Một mình Cô tất tả vừa lo beat nhạc, âm thanh, lo nước cho các con uống, lo các con chạy lung tung gây ồn lại bị la. Ba Mẹ nhìn thấy, cảm động và biết ơn vô cùng.

Mãi vẫn chưa ráp được đội hình tổng dợt.

Trong cái tập thể đa dạng mà thống nhất đó, có bạn nhảy rất ăn nhịp, có bạn phong cách tự do, có bạn hát hay, bạn đàn giỏi, mỗi bạn mỗi tính cách, mỗi thể hiện, nên Ba Mẹ cũng có dịp được thấy ai cũng xinh, cũng đẹp như vườn hoa

“Trở về dừng bên suối trong lành nhìn hoa đang hé tưng bừng.
Khao khát mùa xuân yên vui lại đến sẽ thấy muôn hoa đẹp xinh.”

Mỗi bạn sẽ là một nét đẹp riêng và Cô để các bạn “chào Tết” đúng kiểu “không chuyên nhưng độc lạ”.

Tổng dợt lần cuối trước giờ G

Em vẫn yêu Tết, thích mê

Hy vọng những năm sau, Cô Diễm vẫn giữ tinh thần yêu Tết, mê Tết chứ không sợ Tết mệt vì văn nghệ Cô nhé. Vì các con cần Cô, không chỉ là tập văn nghệ, mà còn nhiều điều đáng học hỏi trong cách nghĩ, cách làm và hướng dẫn các con trở thành “công dân toàn cầu“.

Em chào Tết
Tết ơi có biết không là
Em mệt lắm
Mỗi khi Tết đến ghé thăm
Trăm việc khó
Chỉ một tay em phải lo
Nhưng dẫu thế
Em vẫn yêu Tết, thích mê

Em Chào Tết, Lớp 3/1 và Cô Diễm Tổng Đạo Diễn, Biên Đạo, Phục Trang

Xin chúc tất cả Thầy Cô, các bạn học sinh, quý phụ huynh lớp 3/1 và trường Tiểu Học Nguyễn Văn Bá một cái Tết sum vầy, năm mới hạnh phúc.

Hãy sống như những người giàu có

Niềm tin vào con người, vào sự chân thật giúp mình nhìn cuộc sống với nhiều năng lượng hơn.

Chiều nay mình lang thang giữa ruộng đồng. Chú Nam chỉ cho mình xa xa những người kia có lẽ đang hái dưa, cháu có thể mua thử, ngon lắm. Mình chạy lại gần hỏi chuyện. Chị Hồng đưa cho mình một trái ăn thử. Thấy mình đang loay hoay, Chị đưa thêm cây kéo cắt dưa để mình bổ ra.

Rồi Chị đi lui tới và thở dài “trời ơi, trái dưa to mới ở đây trưa nay, răng ai đi cắt trộm, cuống còn chảy nước, sống như rứa mà được hả trời”. Đang ăn dưa, mình ngậm ngùi ái ngại cho mấy Mẹ Con.

Do không mang theo túi và có việc phải đi kiểm tra nên mình báo các Dì sẽ quay lại. Chị Hồng với theo “không lấy dưa về ăn hả em?”. Lúc mình quay lại, cũng không chủ yếu mua dưa nữa nhưng cũng nhờ Chị lựa cho mình 1 trái thiệt ngon, đẹp để mang về. Chị cẩn thận lựa từng trái, búng búng, thử thử rồi để ra 2 trái to nhất trong đám cho mình.

“Đem hai trái này về đi, không tiền bạc chi hết”. Chị nhất định quay, né ko nhận số tiền mình dúi vào, nói là cho mấy nhỏ mua bánh kẹo.

“Trời ơi Chị ơi, đã bị trộm mất dưa mà còn cho em chi nữa”.

“Họ ăn ở răng là chuyện của họ, còn đây là dưa Chị tặng em mang về nhà, Chị không lấy tiền chi của em hết”.

Rứa đó. Mới hôm qua mình bị anh tài xế taxi grab bấm công tơ mét gian thêm 50k, mình thấy buồn vì sao người ta bán rẻ sự trung thực như vậy? Cứ sống nghèo như vậy mãi hả Huế ơi!?

Ba Tom bên ruộng dưa của những người giàu có

Sáng nay Anh bạn nhắn tin “mấy chuyện gặp trên mạng rồi đối mặt hàng ngày làm thấy nản quá, giờ có trend xa lánh con người”

Mình phản hồi “dạ, chỉ cố gắng sống tử tế thôi Anh”.

Vậy đấy, cuộc sống có chua chát với Chị Hồng và mấy đứa nhỏ, thì Chị vẫn chọn những quả dưa đẹp nhất, có thể tốt nhất để tặng cho mình. Mình tin là vậy. Bởi niềm tin vào con người, vào sự chân thật giúp mình nhìn cuộc sống với nhiều năng lượng hơn.

Cảm ơn Chị Hồng, Chú Dì và các em nhỏ ở miền quê thuần khiết nhắc cho mình “hãy sống như những người giàu có”.

Cuộc đời là hành trình hạnh phúc

Give me some sunshine,

Give me some rain,

Give me another chance,

I wanna grow up once again…

Bạn có nghe giai điệu đó văng vẳng trong đầu mình? Bộ phim “3 chàng ngốc” (3 Idiots của Ấn Độ) sự ám ảnh của những cuộc chạy đua trong học hành, thành tựu, công việc, để rồi “cậu bé” chỉ xin được một cơ hội, được lớn lên một lần nữa…tiếc rằng cậu thấy bế tắc và tự kết thúc quá sớm.

Đã bao nhiêu lần bạn thức giấc, toát mồ hôi vì gặp cơn ác mộng đi thi mà chưa học gì? Giáo dục Việt Nam gieo vào một thế hệ những nỗi sợ này. Cũng may thay hiện đã có những nhà giáo dục, tổ chức đang lan tỏa “happy school” và mong muốn thế hệ hiện tại sẽ hoàn thành ước nguyện mà Ông Cha đã đề ra “Độc Lập – Tự Do – Hạnh Phúc”. Các em phải là người ươm mầm cho một đất nước, dân tộc HẠNH PHÚC.

Năm nay Tom vào lớp Sáu. Các bậc phụ huynh khác đã đề nghị Ba Mẹ cho Tom luyện thi vào trường chuyên vì học lực của Tom cùng khá uy tín. Nhưng Ba Mẹ muốn Tom có thời gian đá banh, chơi tròn tuổi thơ của mình và cũng không muốn bào mòn trí lực của con quá sớm.

Tom được phòng giáo dục phân vào một trường tốt, đúng tuyến, ở gần nhà và tiện đưa đón cùng em Tim. Tiếc rằng, trường này sẽ không tổ chức chương trình đào tạo tích hợp nên sẽ gián đoạn việc học. Tom còn thêm sự lựa chọn ở trưởng tốt hơn, có tích hợp. Ở trường đấy, các bậc phụ huynh cũng rất nóng lòng đưa con vào. Năm nay, trường xin quy chế tuyển sinh riêng “Trường Tiên Tiến Hiện Đại, Hội Nhập Quốc Tế”, nên xét học bạ, tiêu chuẩn cao, được nhận học sinh toàn quốc và yêu cầu các chứng chỉ tiếng Anh hoặc phải thi tiếng Anh đầu vào.

Bình tâm ở ngoài cuộc đua trường chuyên lớp chọn, Ba Mẹ chỉ cần chờ Tom có thông tin xếp trường chính thức là chuẩn bị cho Tom một kỳ nghỉ hè xứng đáng thay vì cắm đầu luyện thi hay đăng ký thi nhanh bổ sung chứng chỉ tiếng Anh. Ở trường thứ 2 nếu cần thi tiếng Anh thì sẽ thực hiện sau kỳ nghỉ. Với Ba Tom, chỉ đơn giản là con đã học tốt hết sức, thì sẽ có trường để học cấp 2. Còn nếu thi kiểm tra đầu vào mà con không qua hoặc có “quy chế” nào đó, thì cũng sẽ không phù hợp nữa.

Sau kỳ nghỉ hè, là lúc Tom có lịch được tuyển chọn “shortlist” để thi tiếng Anh đầu vào của trường tiên tiến, hiện đại. Ba chỉ hỏi “con có muốn vào trường này không, nếu muốn thì xem lại tiếng Anh cho tốt.

Ngày đi thi, cu Tom quần xanh áo trắng thắt khăn quàng chỉnh tề vì Ba bảo “chơi ra chơi, học ra học”. Đề thi tiếng Anh là đọc về chuyến cắm trại của Fred và viết về chuyến cắm trại. Thôi thì coi như cũng trúng tủ cả mùa hè được đi cắm trại rồi.

Hôm nay trường cũng báo Tom trúng tuyển rồi, Cậu cũng vui mừng vì thực hiện điều cần thực hiện và cũng có một mùa hè vui vẻ. Cũng mong các phụ huynh cứ để con thoải mái, cuộc đời còn là một hành trình dài, không muốn đua đôi khi cũng phải đua, cứ để con tự cảm thấy hạnh phúc, rồi khi nào muốn đua thì tự bức tốc vậy.

Hãy cứ khát khao, hãy cứ dại khờ “Stay hungry, stay foolish” bởi vì kiến thức và đam mê còn ở khắp nơi, trong nhiều người mình gặp, nhiều việc mình làm.

Trên đường về nhà

Mình vẫn nhớ một Anh bạn nói với mình “điều Anh thích nhất và không để ai làm thay là đón con khi đi học về”. Một diễn giả TED chia sẻ rằng “cách bạn hỏi con mình trên chuyến xe về nhà cho biết bạn muốn gì ở con mình, bạn quan tâm đến kết qua hay quá trình.” Ví dụ như: “hôm nay con bao nhiêu điểm, con giỏi nhất chứ” hay bạn sẽ hỏi “hôm nay ở lớp có gì vui”. Và mình hay hỏi Tom, Tim những câu đại khái như vậy.

Thỉnh thoảng mình hỏi:

“nè Tom, Tim, nếu như con đặt xe grab tài xế lái toyota vios nhưng đến nơi đón con bằng lamborghini thì con có leo lên xe không?

T1: Leo lên đi chơi 1 vòng cho biết

T2: Không, không đúng xe thì con không lên”

Rồi hôm nay mình hỏi:

“nè Tom, Tim, thế giả dụ bây giờ nhà mình có 2 tỉ, mình đổi qua một căn nhà mới to hơn hay mình đi du lịch vòng quanh thế giới một tháng cho biết?

T1: Con nghĩ là nên đổi qua nhà mới, mình còn cả đời để đi du lịch

T2: Không, con thích đi du lịch hơn

Trước khi đi qua cái dốc cầu cao để về nhà, mình hỏi

“Giờ trả lời nhanh, khi qua khỏi cầu này thì mình sẽ đi thẳng, rẽ trái hay rẽ phải để về nhà

T1: Rẽ trái

T2: Dĩ nhiên là đi thẳng rồi, đó là đường ngắn nhất mà?”

Và khi lên đến đỉnh cầu, u chao ơi, hôm nay triều cường, đường thẳng ngập sâu, đường bên trái cũng ngập, chỉ còn đường bên phải đi xa hơn, và đi được”.

Vậy nên mình bảo tụi nhỏ, vậy chúng ta đi đường bên phải nhé nếu muốn khô ráo, còn thích lội nước thì đi thẳng hoặc rẽ trái cũng vui.

Bọn con thấy không, có những con đường mình tưởng biết rất rõ, nhưng còn những biến số mà mình còn chưa biết. Quyết định nào của các con cũng đúng cả, và của người khác cũng đúng cả.

Tôi là ai?

Câu hỏi đơn giản mà chúng ta sẽ mất cả đời để tìm kiếm câu trả lời? Từ Thức bỏ quê nhà cũng mất cả đời đến động tiên rồi trở về lạc lối, trống rỗng. Nên hành trình cuộc đời rốt cuộc là sự tìm kiếm câu trả lời “tôi là ai, mà còn…?”. Và may mắn cho ai sớm tìm thấy, hay sống tiệm cận với chính mình (mà chắc là cũng có nhiều cái chính mình lắm).

Từ viết ra 3 điều

Năm 2002, ở Festival Huế, có 1 tấm bảng lớn trong Đại Nội, có tên “sức mạnh của ngôn từ”. Mỗi khách có thể lấy 3 tờ giấy note, 3 màu khác nhau, viết và dán vào 3 khu vực của tấm bảng: 3 điều tôi sợ nhất, 3 điều tôi tin nhất, 3 điều tôi muốn làm trong cuộc đời. Đó là lần đầu tiên mình lấy 3 mẫu giấy, đứng riêng ra 1 góc, làm bài tập cuộc đời. Rồi mình “bí mật” dán lên, và yên lặng đọc của các người khác.

Đến trả lời 3 câu hỏi

Năm 2005, mình đánh vật với tiếng Pháp để làm bài tập môn Phát Triển Bản Thân “Developpment Personnel”. Đó là lần đầu tiên mình hiểu về quy luật kết nối của Niềm Tin, Giá Trị và Nỗi Sợ. Phần lớn các giá trị của bản thân sẽ do các niềm tin dẫn lối, nuôi dưỡng, phần lớn các niềm tin có nguồn gốc từ nỗi sợ, chủ yếu được gieo từ thuở ấu thơ. (Biết đâu còn từ tiền kiếp, những hạt giống trong tàng thức).

Từ đó mình trả lời 3 câu hỏi:

1. Tôi là ai? (Nỗi sợ, giá trị, niềm tin)

Dẫn đến

2. Tôi muốn trở thành người thế nào?

3. Tôi muốn làm gì trong cuộc đời?

Trả lời câu thứ 2, giải quyết các mục tiêu cá nhân. Trả lời câu thứ 3, giải quyết các mục tiêu nghề nghiệp.

Con người ta sẽ hạnh phúc khi mục tiêu cá nhân, sự nghiệp hài hoà với nhau và hài hoà với giá trị, niềm tin.

Jeff Bezos, sáng lập Amazon, bảo rằng nêú bạn biết điều này bạn sẽ trở thành triệu phú. Con người lao động, làm giàu vì tìm thấy: Một công việc > Một sự nghiệp > một lời kêu gọi từ trái tim (A job > a career > a true calling)

Nhiều người chỉ cần làm việc để kiếm tiền. Có người sẽ phát triển được sự nghiệp. Nhưng có người may mắn tìm được tiếng gọi, sứ mệnh mình mong muốn theo đuổi. Người Nhật gọi đó là IKIGAI.

Trở lại với bài tập của Tim

Thật vui, khi Tim bắt đầu năm học mới với phần giới thiệu bản thân. Một cách tình cờ, con nêu lên 3 nỗi sợ, đâu đó Ba Mẹ cũng hiểu tại sao. Đâu đó, con tự chọn cho mình nghề nghiệp mong muốn “làm du lịch văn hoá con người” “làm nhà thiết kế tua du lịch”. Chắc đó là nghề duy nhất con biết bây giờ. Con sẽ còn thay đổi nữa, sẽ còn nhiều trải nghiệm và tự khám phá nữa. Nhưng bài tập sớm hôm nay là điều rất tốt vì con luôn cần nhìn nhận và theo dõi bản thân mình, từ sâu bên trong.

Tất tần tật về em

Tâm mình như vượn chuyền cành, thay đổi trong từng sát na. Đầu của mình là cái đài NST nghe nhận diễn dịch không ngừng nghỉ, thế mà người ta còn dạy cho mình đánh thức sự giàu có bằng cách la hét, ám thị, đọc to khẩu hiệu làm giàu cùng nhau.

Không con ạ, chỉ khi con hiểu rõ về mình, rồi hành động đúng, tiến bộ đúng (chánh nghiệp, chánh tinh tấn…) con mới sống một đời “giàu có”.

Bài tập cá nhân của Tim

HÃY LẮNG NGHE VÀ CHĂM SÓC

Tom thương mến, hôm nay con tròn 12 tuổi, hoàn thành một chu kỳ đầu tiên. Con là một cậu bé ngoan, chu đáo, rất tháo vát, biết tự học và rất giỏi. Và nếu có một kỳ vọng nào thêm với con, thì Ba mong con là đứa trẻ biết trau dồi năng lực hạnh phúc, sống nhẹ nhàng, dễ tha thứ cho mình và cho người. Bởi vì Tom ạ, “trong mỗi chúng ta đều có một đứa trẻ bị tổn thương”.

Lắng nghe em bé

Có những người phải mang trong mình đứa trẻ đó từ khi mới chào đời. Có người lờ nó đi, có người sẽ vô tình kích động nó, nhưng chỉ có một cách để con có thể sống hạnh phúc là biết quay về nhận dạng, lắng nghe và hòa giải với em bé đó. Đây không phải là điều con sẽ biết từ bây giờ, nên Ba Mẹ luôn cố gắng để Anh Em con có nhiều cơ hội sống hạnh phúc nhất, vui vẻ và yêu thương với nhiều năng lượng tích cực.

Nhưng Ba Mẹ không dám chắc là Ba Mẹ có thể làm điều đó tốt không vì Ba Mẹ cũng chưa phải là những người tỉnh thức. Ba cũng đầy thương tổn và lo toan nên đôi khi chính Ba cũng mang đến cho con những tập khí oán giận, chê trách. Vậy nên, cuộc sống, xã hội, các mối quan hệ và căn nguyên của con tương tác, là độc nhất trong hành trình của con. Và nếu có lúc nào, con thấy giận dữ, thất vọng, tổn thương, hãy biết rằng bên trong con cũng có một em bé như vậy đó đang lên tiếng. Hãy quay về lắng nghe, chăm sóc và ôm ấp em bé bên trong mình nhé. Hãy hoà giải và chữa lành cho chính nó và chính mình, không phải là ai khác.

Con hãy sống an vui, cũng là giúp Ba, Mẹ rất nhiều. Chúc mừng sinh nhật, con trai. 06.01

Chữ lành đứa trẻ bên trong

“Mẹ của chúng ta có thể đã đau khổ suốt cả cuộc đời mình. Bố của chúng ta có thể cũng đã đau khổ. Có lẽ bố mẹ không thể chăm sóc đứa trẻ thương tổn bên trong họ. Vì vậy khi ta ôm lấy đứa trẻ thương tổn bên trong mình, ta đang ôm lấy tất cả những đứa trẻ thương tổn của các thế hệ trước. Việc thực hành này không phải là việc thực hành cho mình ta, mà cho vô số thế hệ tổ tiên và hậu bối.”

(cre: Chữa lành đứa trẻ bên trong | Health Coach Nam Phương dịch từ mindful.org. Adapted from Reconciliation: Healing The Inner Child (2010) by Thich Nhat Hanh)

Ba cảm ơn Con

Hôm nay là một ngày trọng đại, vì đây là một thắng lợi không chỉ của Tom và Tim, của gia đình ta, mà của tất cả học sinh, của giáo viên, của ngành giáo dục và xã hội. Chúng ta kết thúc muộn vì một năm đại dịch, nhưng đây là một năm học đầy Vinh Quang.

Khi màn đêm buông xuống trên thượng nguồn sông Hương, Ba kiểm tra điện thoại trước khi chạy xe về nhà sau một ngày cật lực. “Món quà Tim gửi Ba”, kèm kết quả học tập của con. Đó là cơn gió lành xua tan mọi mệt mỏi. Ba thầm nói “Tom và Tim à, Ba cảm ơn con”.

Hôm nay là một ngày trọng đại của gia đình mình. Ngày Tom và Tim làm lễ tổng kết cuối năm. Trọng đại vì năm ngoái, Ba Con mình chỉ chở nhau đến trường, nhận phần thưởng Cô trao từ bên kia hàng rào. Con đeo khẩu trang kín mít, chỉ hiện lên một đôi mắt đầy tiếc nuối sau một năm học tập mà niềm vui không trọn vẹn. Trọng đại vì hôm nay là một thắng lợi không chỉ của Tom và Tim, của gia đình ta, mà của tất cả học sinh, của giáo viên, của ngành giáo dục và xã hội. Chúng ta kết thúc muộn vì một năm đại dịch, nhưng đây là một năm học đầy Vinh Quang.

Kết thúc năm học trong nuối tiếc vì đại dịch

Ba cảm ơn Con đã tự chủ khi bắt đầu một năm học thật đặc biệt, với việc học trực tuyến. Tom đã cố gắng, ý thức chủ động. Còn với em Tim, “sit nicely” ngồi cho ngay ngắn là điều gì cực kỳ khó khăn. Tim bắt đầu năm học với màn chào hỏi qua màn hình, với bộ đồng phục cũ của Anh. Những giờ học tiếng Anh tích hợp lúc 6-8 giờ tối thật sự là màn tra tấn cho cả con và gia đình mình. Cảm ơn Con đã bền bỉ vượt qua.

Ba cảm ơn Con đã cùng Ba Mẹ dạy dỗ em. Con hiểu điều Ba nhờ “Tom có biết phụ huynh là gì không? Là Cha và Anh đó con, nên con có vai trò rất quan trọng trong hướng dẫn em nên người”. Khi Ba thấy Tom gắt em trong lúc giảng bài, Ba biết đó là tập khí xấu từ Ba, để Ba tự sửa mình.

Mẹ và Tom Tim ngày Tổng Kết

Ba cảm ơn Tim đã tự nỗ lực điều chỉnh để học hành tiến bộ. Buổi học tiếng Anh đầu tiên, con đơ ra như thiểu năng, không tập trung làm Ba xót xa vô cùng. Ba chỉ biết ôm con “Ba thương con nhiều lắm, con cố lên”. Rồi Mẹ tâm tình, Anh hướng dẫn, Tim dần bắt nhịp, học hành chủ động hơn. Khi trở lại lớp học, Tim phấn đấu là người xuất sắc nhất, cô tặng nhiều sticker nhất.

Ngày tháng 3 khi hai Anh Em trở lại trường, cả nhà thở phào nhẹ nhõm. Nhưng niềm vui chẳng tày gang. Lớp có nhiều F0, rồi các con cũng F0. Các con buồn lắm, nhưng hiểu rằng đó là cái đốt cuối cùng để vượt qua. Con đi học lại, được đùa chơi với bạn, được thi đấu bóng rổ mỗi chiều…an vui của con là phúc lộc của Ba Mẹ, để Ba Mẹ yên tâm rũ bùn đứng dậy.

Rồi có ngày Tim tâm sự “Mẹ ơi, con buồn quá. Sao chiều nay con khoe Anh Tom con được nhiều sticker và Cô Khánh tặng con phần thưởng đầu tiên của lớp mà con không thấy Anh Tom biểu hiện gì hết”. May mà Tim nói ra để Ba Mẹ nhắn với Anh Tom “Tom ạ, Ba Mẹ biết con rất chuẩn, luôn học rất tốt, Ba Mẹ yên tâm về con lắm. Nhưng Ba Mẹ rất cần con giúp đỡ để động viên em, khuyến khích cho em cố gắng hơn”.

Tim bắt đầu năm lớp Một với các buổi online

Sáng sáng chiều chiều, Ba cùng hai con đến lớp, đón về. Hai anh em cùng vui, cùng học, cùng động viên nhau. Tom đã nhẹ nhàng hơn trong hướng dẫn, Tim nhìn Anh mà nỗ lực vươn lên. Có những ngày Tom bị các bạn ở trường bắt nạt. Có ngày Tim bị bạn gọi là đồ ngu dốt. Con thấy cô đơn, con viết ngay vào sổ riêng. Ba Mẹ luôn ở bên, cắt nghĩa, con lắng nghe, hiểu và tự tin hơn để nghĩ về bạn bè với sự thấu cảm, từ bi. Ba cảm ơn con đã biết học hỏi, thực hành hóa giải các năng lượng tiêu cực.

Hôm nay, theo thống nhất ở trường nên Tim nhận giấy khen, phần thưởng ở lớp cũng như bao nhiêu bạn khác. Còn Anh Tom được lên sân khấu trung tâm hai lần vì được giải “Trạng Nguyên Tiếng Việt Thành Phố Thủ Đức” và “Trạng Nguyên Toàn Tài giải nhì toàn thành phố Hồ Chí Minh”. Có vẻ như Tim có chút buồn khi chưa được như Anh, nhưng Ba Mẹ động viên và cảm ơn Tim đã có một năm học thật xuất sắc, kiên cường.

Ba cũng nhìn thấy mình trong Tom, khi con nhanh nhẹn đi lên nhận phần thưởng, rồi không nấn ná, hay kéo khẩu trang để chụp ảnh gì. Con đã làm tốt nhất việc của mình. Phần thưởng và động lực của con là vượt qua giới hạn của mình mỗi ngày. Con sẽ học bước đều, không ngừng tiến về phía trước. Tập khí đó nên duy trì con nhé!

Hôm nay Ba lại là sip-pơ, chở phần thưởng, chở niềm vui, chở những thái độ và tiếp nối của Con. Ba cảm ơn con đã cho Ba cơ hội được tự hào, và tin tưởng những nỗ lực đúng đắn, sẽ được đền đáp xứng đáng, dẫu chậm, dẫu khó, dẫu chông gai.

Cảm ơn các Cô chủ nhiệm, Cô bảo mẫu, cả nhà trường đã lo cho các con từng cái ăn, cái ở, cái nóng, cái khát. Các cô đứng quạt cho các con. Các cô khệ nệ bưng từng chồng vở. Một năm thắng lợi cho tất cả chúng ta, xin chúc mừng.

Hai Anh Em đồng hành vui, khỏe đến trường

Tổng kết năm học đặc biệt 2021-2022. Saigon, 25.6.2022

Món quà Giáng Sinh “The Act of Wowness”

“The Act of WOWness” là thái độ sống. Wow cần là một động từ để mang đến hạnh phúc, bất ngờ và cảm thụ sự tử tế cao nhất.

Năm nay Giáng Sinh, Ba không ở gần Tom, Tim, để cùng hóng Ông Già Noel tặng quà nhưng Mẹ ghi lại và chuyển từng khoảnh khắc hai đứa vẫn ngạc nhiên, “thắc mắc ngây thơ” và thoả mãn…Vậy nên Ba không quá buồn. Ba chỉ nghĩ thương cô Rona, đang ở bên kia vách tường, xa nhà và một mình ở Lak. Giáng Sinh là ngày lễ của Gia Đình, chắc Cô mong được ở bên và chăm sóc Mẹ mình lắm.

Cô Rona ở buôn Yangtao vào Sáng Giáng Sinh

Sáng nay Ba dậy sớm, lúc Lak còn chưa sáng trời vì hứa sẽ wow một đoàn khách với trải nghiệm khám phá buôn MNong. Thế mà lúc xuống nhà hàng, Cô Rona đã đến từ 5g sáng, mang quà và những tấm thiệp cho các em nhân viên để bất ngờ các em đi làm ca sớm. WOW, Hạnh Phúc không phải là mong được yêu thương mà bản thân sẽ đem tình thương cho người khác. Rồi Cô đi tour cùng Ba, thích thú, ngạc nhiên và có vẻ luôn nghĩ làm thế nào để tốt hơn cho các em nhân viên, cho các trẻ em đến với LAK. “Tôi muốn mua một ít đất sét này, tôi sẽ có trò chơi mới cho trẻ em”. “It was awesomes” cô ấy cảm ơn vì trải nghiệm và Ba mừng vì góp một chút giúp Cô đỡ buồn trong ngày Giáng Sinh.

Buổi chiều, Cô gởi cho Tom & Tim những món quà. WOW!

Món quà Cô Rona chọn mua ở huyện Lăk, gói cẩn thận gửi về cho Tom, Tim

Ba cảm ơn Cô, Ba cũng nói là Tom & Tim rất may mắn vì được quan tâm. Lúc này Tom Tim đang tận hưởng trải nghiệm mới lạ mà Bác Tiên tặng. Một chuyến bay ảo, hạng thương gia của Finnair từ Helsinki đến Rovaniemi, thăm nhà của ông già Noel. Ba đi vắng nên Mẹ phải hối hả về đón Tom, Tim sớm, Cô Ni giúp kết nối máy tính đúng giờ, giải thích thêm. WOW, hai Anh Em thích lắm và giờ biết được ông già Noel sống thế nào (Ba mới biết quê của ông ở tuổi 30, khi gặp đối tác Phần Lan).

Hôm nay Ba đọc về “The Act of WOWness” của một công ty, không chỉ lấy đó là giá trị cốt lõi mà còn là thái độ sống. Wow cần là một động từ để mang đến hạnh phúc, bất ngờ và cảm thụ sự tử tế cao nhất. Và cô Rona, Bác Tiên và rất nhiều người khác hôm nay nhắc Ba đến giá trị của WOW. Đó chẳng phải là tinh thần của Giáng Sinh sao? Chúc tất cả một Giáng Sinh ấm áp, hạnh phúc trong kết nối, sẻ chia và khi có thể, hãy thử biến WOW thành một động từ.

Cô Rona chuẩn bị quà bất ngờ cho các nhân viên ở LAK Tented Camp

P/S: Cô Rona người Úc đến Lak để dạy tiếng Anh cho nhân viên, giúp đỡ thêm cho các bạn về thái độ dịch vụ và WOW tất cả trẻ em, gia đình khách đến Lak bởi nhiệt huyết và sự tử tế.

Giáng Sinh, 25/12/202

#TheActOfWowness

Tuyệt vời giữa yêu thương

Tất cả sẽ rất tuyệt vời khi có yêu thương. Cũng như kỳ nghỉ này vậy, rất giản dị, đơn sơ nhưng vì chia sẻ yêu thương mà rất đáng nhớ và ý nghĩa.

Vậy là kỳ nghỉ lễ đã kết thúc, với Tom Tim đó là một kỳ nghỉ mãn nguyện. Với Ba Mẹ Tom Tim, đấy là sự tuyệt vời giữa yêu thương. Thật vậy đấy!

Tom không dám nói ra nhưng cứ thì thầm “mấy đứa bạn không nhắn tin gì cả, không biết bọn nó đang chơi gì nhỉ, nghe đứa nào cũng đi Phú Quốc, đi nghỉ biển”. Rồi Tom cứ bảo “đi cắm trại đi Ba, Thác Mai cũng được”. Nhưng đi đâu cũng đông, bốn phương tám hướng đều là những nút cổ chai. Đi một lần sợ tới già.

Trốn lễ, xa nơi đông đúc, mình cắm trại ở Nhơn Trạch

May thay, chiều đầu tiên, cả nhà cũng có một chuyến dã ngoại, xem gia vị Việt, khám phá những điều thú vị. Ba chỉ cho Tom những cái hay trong cách làm sự kiện. Hai đứa thoả sức lăn lộn bãi cỏ, chơi đùa, xem pháo hoa…Rồi Tom Tim được chọn những món ăn yêu thích. Trùng hợp là ở sau có tấm bảng “Đừng quên sống cho thật tuyệt vời”. Yeah, lưu lại một tấm ảnh cho buổi tối, giản đơn mà nhiều ý nghĩa nào.

Hôm sau, nhờ nhân duyên và tình thương của các Bác, Tom Tim lại được một chuyến cắm trại không xa nhà mà nhiều trải nghiệm đáng nhớ. Hai Anh Em “Tom Tim FC” đá banh với Cha Con nhà nọ, ghi được 3 bàn nên hỉ hả. Được bơi lội thoả thích, được xem carnival, ảo thuật nhưng nhớ nhất là cùng nhau xử lý chiếc lều ngập lụt giữa đêm mưa tả tơi. Không sao cả, cùng nhau ta sẽ qua, sau cơn mưa trời lại sáng. Đó là một trải nghiệm hết sức tự nhiên.

Giao lưu đá bóng ở khu camping

Trước khi về, Tom Tim được ghé thăm trại ngựa. Tom còn sợ chưa dám học cưỡi, nhưng cậu quan sát rất nhanh và hiểu các giống, loài. Tom cho ngựa ăn, vuốt ve, trò chuyện với ngựa. Ba bảo đó là cách dễ nhất để giao tiếp, ngựa sẽ hiểu con đang quan tâm, thiện chí. Ba cũng chỉ Tom xem cách Chị đang chăm sóc ngựa, thái độ của việc Chị đối với việc đang làm, đáng học hỏi.

Tom và Gaia ở Hippo Farm

Tom đọc 10 quy định cho đối với việc cưỡi ngựa

  1. Always smile – Luôn mỉm cười
  2. Be positive – Hãy tích cực
  3. Help others – Giúp người khác
  4. Be respecful – Hãy tôn trọng

Rồi Tom thốt lên “Điều thứ 10 là quan trọng nhất. LOVE YOUR HORSE. Phải có tình thương thì sẽ làm được tất cả các điều trên”.

Aha Tom, đúng rồi đấy. Con hiểu được điều đấy thì rồi không chỉ con cưỡi được ngựa mà còn làm được rất nhiều việc chu toàn. Bởi vì, tất cả sẽ rất tuyệt vời khi có yêu thương. Cũng như kỳ nghỉ này vậy, rất giản dị, đơn sơ nhưng vì chia sẻ yêu thương mà rất đáng nhớ và ý nghĩa.

Vậy đừng quên sống cho thật tuyệt vời Tom, Tim nhé. Và hãy luôn bắt đầu bằng yêu thương!

Đồng Nai, Biên Hòa 2-3/5/2022

Tom Tim cho ngựa ăn
10 Nguyên Tắc học cưỡi ngựa
Về với thiên nhiên

Tom Tim du lịch Bến Tre

Một kỳ nghỉ cuối tuần thật thư giãn và nhiều điều khám phá, rất đáng giá cho các gia đình có trẻ con và yêu thích đồng quê.

Lâu nay công việc mệt quá, phải đi nhiều nên cuối tuần này hứa đưa Tom, Tim và cả nhà về Bến Tre nghỉ ngơi. Bến Tre chỉ cách Sài Gòn tầm 90km, đi khoảng 2 giờ lái xe. Đất Bến Tre xanh tươi, người Bến Tre mộc mạc chân chất, chưa bị du lịch quá ảnh hưởng. Lâu nay đã mến, nay biết có thêm khu nông trang mới mở hơn 6000m2 vườn cây, ven sông nên tò mò muốn đến trải nghiệm.

Chiều thứ Bảy mới khởi hành, đến nơi cũng hơn 4 giờ chiều, vừa kịp lúc mát trời để đi thuyền chèo. Anh quản lý gọi cho một chiếc xuồng gỗ, em chèo xuồng cũng nhiệt tình nhanh nhẹn, miệng cười ăn nói có duyên, hái cho một buồng dừa nước để thưởng thức. Về miền Tây nhiều lần, nhìn con nước đục thấy buồn lòng nhưng lần này quyết tâm xuống bơi thử xem sao. Tom cũng được một phen trải nghiệm.

Chèo thuyền hái dừa nước

Buổi tối ở đây yên tĩnh, cả gia đình được giao cho một căn nhà lá, vách gỗ, nền gạch mát. Đảm bảo tiêu chuẩn cho một trải nghiệm miền Tây. Bữa ăn tối cũng đặc sắc không kém: cá bống kho tiêu, rau luộc chấm kho quẹt, gà tre hấp hành, tôm rang muối, canh rau tập tàng nấu tép sông. Nước ngọt, bia thì khách tự lấy tự uống thoải mái, và tự giác nhớ luôn hôm sau thanh toán. Anh quản lý còn nhiệt tình ra chợ mua cho 2 trái sầu riêng hạt lép ngon ơi là ngon để tráng miệng.

Đêm, Tom Tim ngủ một giấc say. Thức dậy khi mặt trời đã lên, gà gáy, chó sủa, 2 đứa chạy khắp vườn chơi với gà, với em Mập, em Đen (tên 2 con chó) và ngắm nhìn mấy chú chó con mới đẻ. Vườn đầy ắp hương hoa, hoa cát đằng, hoa đại, hoa bưởi, cây sơ ri, khế thái lan, chùm ruột…tha hồ ngắm nhìn.

Đạp xe ở Bến Tre rất thích

Ăn sáng xong thì cả nhà mượn xe đạp một vòng. Không có ghế em bé nên Ba Tom tùy cơ ứng biến, lúc cho Tim ngồi giỏ xe, lúc ngồi yên trước, lúc bế trên tay, tay trái mỏi thì đổi tay phải. Bến Tre rất phù hợp để đạp xe, những con đường rợp mát tán dừa, nhà nào cũng trồng nhiều hoa. Ghé thăm hai Mệ đang chằm lá, mới biết mỗi ngày mỗi người chằm hơn 100 tấm lợp, tiền công được 100 ngàn, nghĩa là mỗi tấm được trả một ngàn. Tiền kiếm khó, mà người luôn hồn hậu.

Xem chầm lá dừa lợp mái nhà

Đến thăm nhà Bác Sáu đồ cổ, Bác là đời thứ 7, ông tổ cũng là họ Trần ở Huế vào thời Minh Mạng. Bác Sáu hiếu khách, kể chuyện hay, giới thiệu nhà đầy hứng khởi. Bác có quạt mo nhỏ, rồi quạt mo lớn như quạt Ma Tiêu. Thăm nhà xong Bác dẫn ra vườn uống nước dừa nhưng trước hết Bác cho chơi và lao động. Tom & Tim được ngồi kéo mo cau, Ba Tom và các Bác học trèo dừa, khó ơi là khó. Quanh vườn lại đầy ắp trái cây, Bác Sáu hào sảng cứ đi hái để mời, cắt dừa để uống. Thật là chạm được cái tình người miền Tây.

Kéo xe tàu lá dừa, hai Anh Em sung sướng ngã té

Tạm biệt Bác Sáu, đạp về lại nông trang, kiếm cần câu cá. Xong thì cả nhà ăn trưa, cũng với những món dân dã mà ngon: cá lóc nướng trui cuốn nhiều loại lá chấm mắm me, cá hú nấu canh chua, lá khổ qua, lá nhãn lồng, bắp chuối luộc chấm chao, tép kho nước dừa. Ăn xong, nghỉ ngơi một giấc, đến 4 giờ chiều thì tạm biệt ra về.

Một kỳ nghỉ cuối tuần thật thư giãn và nhiều điều khám phá, rất đáng giá cho các gia đình có trẻ con và yêu thích đồng quê.

Bến Tre, 9/4/2017