Mình vẫn nhớ một Anh bạn nói với mình “điều Anh thích nhất và không để ai làm thay là đón con khi đi học về”. Một diễn giả TED chia sẻ rằng “cách bạn hỏi con mình trên chuyến xe về nhà cho biết bạn muốn gì ở con mình, bạn quan tâm đến kết qua hay quá trình.” Ví dụ như: “hôm nay con bao nhiêu điểm, con giỏi nhất chứ” hay bạn sẽ hỏi “hôm nay ở lớp có gì vui”. Và mình hay hỏi Tom, Tim những câu đại khái như vậy.
Thỉnh thoảng mình hỏi:
“nè Tom, Tim, nếu như con đặt xe grab tài xế lái toyota vios nhưng đến nơi đón con bằng lamborghini thì con có leo lên xe không?
T1: Leo lên đi chơi 1 vòng cho biết
T2: Không, không đúng xe thì con không lên”
Rồi hôm nay mình hỏi:
“nè Tom, Tim, thế giả dụ bây giờ nhà mình có 2 tỉ, mình đổi qua một căn nhà mới to hơn hay mình đi du lịch vòng quanh thế giới một tháng cho biết?
T1: Con nghĩ là nên đổi qua nhà mới, mình còn cả đời để đi du lịch
T2: Không, con thích đi du lịch hơn
Trước khi đi qua cái dốc cầu cao để về nhà, mình hỏi
“Giờ trả lời nhanh, khi qua khỏi cầu này thì mình sẽ đi thẳng, rẽ trái hay rẽ phải để về nhà
T1: Rẽ trái
T2: Dĩ nhiên là đi thẳng rồi, đó là đường ngắn nhất mà?”
Và khi lên đến đỉnh cầu, u chao ơi, hôm nay triều cường, đường thẳng ngập sâu, đường bên trái cũng ngập, chỉ còn đường bên phải đi xa hơn, và đi được”.
Vậy nên mình bảo tụi nhỏ, vậy chúng ta đi đường bên phải nhé nếu muốn khô ráo, còn thích lội nước thì đi thẳng hoặc rẽ trái cũng vui.
Bọn con thấy không, có những con đường mình tưởng biết rất rõ, nhưng còn những biến số mà mình còn chưa biết. Quyết định nào của các con cũng đúng cả, và của người khác cũng đúng cả.