Kẹo mút và hạnh phúc trẻ thơ

Thật vui, vì sau khi nghe giải thích, Tom nói rằng “kẹo này ngon hả Ba, mai con tặng các bạn là các bạn sẽ thích lắm hả Ba, các bạn sẽ thương con nhiều đúng không?”

Ngày mai, 6.1 là sinh nhật Tom tròn 5 tuổi, thế mà Ba lại đi công tác. Mẹ đã chuẩn bị đầy đủ theo yêu cầu của Tom, để Tom có một tiệc sinh nhật ở lớp với Bạn Bè. Năm nay Tom chờ đợi nhiều lắm, Tom muốn có nến tia nè, bánh kem và đặc biệt là 30 cái kẹo Lollipop, hình xoắn ốc bảy sắc cầu vồng. Mẹ đã chạy khắp nơi kiếm tìm mà không có nên đành cầu cứu Ba. Ba nhận lãnh trách nhiệm.

Chiều làm xong, Ba hỏi đồng nghiệp rồi chạy lên tận khu chợ cũ Hàm Nghi, tìm đến cửa hàng bánh kẹo nhập khẩu lớn nhất. Hết hàng. Tiếp tục chạy hết các cửa hàng kẹo. Không có, không biết. Rồi may có người chỉ cho ở Bình Thạnh có thể có cửa hàng bán kẹo Mỹ nhập khẩu “đắt lắm đấy”. Không sao, miễn có là được, nhất định phải có kẹo cho Tom. Lại chạy và chỉ nghĩ tuổi thơ của mình nhiều lần rất muốn “hoành tráng” với bạn bè, mà không được, chưa bao giờ mình có một sinh nhật mà mình là trung tâm và các bạn đến chia vui và nhận quà từ mình. Mình cũng nhớ trong một bộ phim, 1 người cha không tìm được món quà giáng sinh mà con kỳ vọng, Anh định bỏ cuộc, thì người ngồi bên cạnh bảo rằng “xem này, giờ tau làm tội phạm, vì đời tau thất bại hoàn toàn, vì ba tau đã không mua được cho tau món quà mà các bạn tau đều có được” (đó chỉ là phim hài). Tom hẳn đã được chia sẻ niềm vui đó, khi có bạn nào đó sinh nhật và dĩ nhiên Tom đang mơ đến lượt mình để được là người trao tặng niềm vui. Bằng mọi cách, phải kiếm được loại kẹo đó. Và sau nhiều vòng chạy, tìm nhiều cửa hàng nữa, đều hết hàng, cả siêu thị cũng hết, mình đành mua loại kẹo mút tốt nhất, ngon nhất cho Tom.

Thật vui, vì sau khi nghe giải thích, Tom nói rằng “kẹo này ngon hả Ba, mai con tặng các bạn là các bạn sẽ thích lắm hả Ba, các bạn sẽ thương con nhiều đúng không?”.

Mẹ luôn nấu những món con thích

Tối nay Mẹ thật vất vả, vì hối hả sắp xếp để Tom được chụp ảnh đẹp và có một bữa cơm sinh nhật đơn giản nhưng đủ cả nhà mình. Mẹ cũng chạy khắp sắm đầy đủ đạo cụ rồi, để mai Tom có một buổi tiệc đầy màu sắc giữa sự chung vui của bạn bè.

Chúc mừng sinh nhật Tom, tròn 5 tuổi con hãy tiếp tục là cậu bé vui vẻ, mạnh khỏe, được nhiều người thương yêu, là đứa con tình cảm của Ba Mẹ và là người Anh xứng đáng của Tim.

Sinh Nhật Tom. 5/1/2017

Anh Em luôn bên nhau

Chiến thắng không đồng nghĩa thành công

Đối với Ba Mẹ, Tom đã vượt qua chính mình rất nhiều. Con không cần luôn là nhà vô địch, con chỉ cần yêu thích việc mình làm và yêu thích những nỗ lực xứng đáng.

Một hành trình đẹp đã dừng lại, hôm nay Tigers FC Nguyễn Văn Bá (Thủ Đức 2) đã dừng lại ở tứ kết khi derby với người láng giềng TH Phước Bình với sự bổ sung 8 cầu thủ năng khiếu của toàn thành phố Thủ Đức.

Các con chúc mừng đội bạn đã vào vòng trong, cũng là đại diện của TP Thủ Đức có mặt ở bán kết. Các con buồn, khóc, nhưng có quyền ngẩng cao đầu bởi mình không chỉ đối đầu với một trường, mà với đội năng khiếu của toàn quận, tập hợp các cầu thủ hay nhất của các trường khác.

Thầy của các con đã chọn từ chối sự bổ sung, vì đối với Thầy cơ hội cho các con được chơi bóng, được trải nghiệm và học hỏi, được biết mùi thất bại quan trọng hơn nhiều. NVB là đội duy nhất trong giải không có sự bổ sung cầu thủ năng khiếu của trường khác. 12 cầu thủ đều có cơ hội được thi đấu.

Các con bắt đầu mùa giải TP.HCM với sự e ngại, nhưng rốt cuộc đã dành 3 chiến thắng và hòa đội mạnh nhất, để xếp vị trí đầu bảng. Đó là thành tích đáng nể. Nên với Thầy Cô, các Phụ Huynh, đó là một hành trình đẹp và chúng ta đã lựa chọn như vậy để thành công.

Đối với Ba Mẹ, Tom đã vượt qua chính mình rất nhiều. Con không cần luôn là nhà vô địch, con chỉ cần yêu thích việc mình làm và yêu thích những nỗ lực xứng đáng.

Một năm cuối cấp đầy kỷ niệm Tom nhỉ. Hãy cứ vui chơi, hồn nhiên.

11/11/2022 Giải vô địch bóng đá Thành Phố Hồ Chí Minh, cấp tiểu học

Hãy giữ lấy giùm tôi nụ cười

Hãy giữ tâm bồ đề vững chãi, tập những lời nói chân thành, để khi nhìn một chiếc lá rơi về trời, một mối quan hệ ra đi, ta an nhiên gởi gắm “Hãy giữ lấy giùm tôi nụ cười, và đức tin ở con người”.

Tối qua Ba vừa đi làm về, Tom khoe “Ba ơi, mai bạn CC hẹn xuống chơi với con lúc 6g20 đó Ba, 6g20”.

Tom phấn khích cả đêm, sáng dậy sớm chạy qua hỏi Ba “Ba ơi, 6g mấy rồi”. “6 giờ con”. Thế là nó tranh thủ rửa mặt, vệ sinh, mặc áo quần đẹp ngồi chờ ở phòng khách. Chuyện lạ.

Đến 7g rưỡi, Ba thấy bạn CC vẫn chưa đến, mới hỏi Tom. Tom có vẻ thất vọng nhưng nói quả quyết rằng “chắc bạn ngủ chưa dậy đó Ba, chứ bạn sẽ không quên mô”. Mẹ hiểu ý, hỏi Tom có muốn lên nhà CC hỏi không? Tom vui vẻ đi lên rồi sau một lúc xô cửa chạy về hí hửng “Bạn ngủ quên Ba ơi, bạn nói 10g sẽ xuống”.

Thế rồi 9g, CC được Mẹ đưa xuống, Tom thật là vui, lấy cái bảng thông minh ra cho bạn vẽ, lấy xe điều khiển, cờ ra chơi với bạn, bạn chưa chơi xong trò này, Tom chuẩn bị trò khác. Có chút xoắn xít, quắn quít và tẻn tò bối rối.

Khi bạn không đến, Tom có một niềm tin chắc chắn “bạn ngủ chưa dậy chứ không quên”. Và để giải tỏa sự nghi ngờ, Tom chọn giải pháp “giao tiếp”, đến nhà CC và mời lại lần nữa.

Khi chúng ta lớn lên với nhiều mối quan hệ và sự kiện hơn, niềm tin vào con người dường như nhỏ lại, bị thách thức, chúng ta khó chấp nhận người khác với sự ngây thơ và rộng lượng như trẻ con. Sự thông cảm ít lại, và ngờ vực tăng thêm, và đôi khi chúng ta không chọn giải pháp đơn giản là “giao tiếp” để cởi bỏ những nghi ngờ đó. Những mối quan hệ ra đi, giận hờn, trách móc tiếp nối.

Chàng trai trong bài hát Last Christmas (Giáng sinh năm trước) đã từng trao trái tim nhầm cho một cô gái để rồi cứ mãi day dứt “once bitten, twice shy” (Chim phải đạn, sợ cành cong).

Niềm tin là động lực, bởi một mối quan hệ mà không có niềm tin thì cũng như chiếc xe hết xăng, sẽ chẳng đi đâu được (ảnh minh họa).

Niềm tin quan trọng đến mức nếu chúng ta không tin vào con người, cuộc sống sẽ trở thành bất khả”

Anton Chekhov

Nhưng điều đó không có nghĩa là chúng ta phải luôn đặt niềm tin vào người khác, và chờ đợi người khác tin chúng ta. Chúng ta cần một niềm tin chủ động, vững chải vào chính mình. Chúng ta phải là “một con chim đậu trên cành cây mà không sợ cành cây gãy, vì nó tin vào đôi cánh của mình”. Phải “tự giác” rồi mới “giác tha”.

Hãy giữ tâm bồ đề vững chãi, tập những lời nói chân thành, để khi nhìn một chiếc lá rơi về trời, một mối quan hệ ra đi, ta an nhiên gởi gắm “Hãy giữ lấy giùm tôi nụ cười, và đức tin ở con người”.

Saigon, 4/3/2017