Niềm tin vào con người, vào sự chân thật giúp mình nhìn cuộc sống với nhiều năng lượng hơn.
Chiều nay mình lang thang giữa ruộng đồng. Chú Nam chỉ cho mình xa xa những người kia có lẽ đang hái dưa, cháu có thể mua thử, ngon lắm. Mình chạy lại gần hỏi chuyện. Chị Hồng đưa cho mình một trái ăn thử. Thấy mình đang loay hoay, Chị đưa thêm cây kéo cắt dưa để mình bổ ra.
Rồi Chị đi lui tới và thở dài “trời ơi, trái dưa to mới ở đây trưa nay, răng ai đi cắt trộm, cuống còn chảy nước, sống như rứa mà được hả trời”. Đang ăn dưa, mình ngậm ngùi ái ngại cho mấy Mẹ Con.
Do không mang theo túi và có việc phải đi kiểm tra nên mình báo các Dì sẽ quay lại. Chị Hồng với theo “không lấy dưa về ăn hả em?”. Lúc mình quay lại, cũng không chủ yếu mua dưa nữa nhưng cũng nhờ Chị lựa cho mình 1 trái thiệt ngon, đẹp để mang về. Chị cẩn thận lựa từng trái, búng búng, thử thử rồi để ra 2 trái to nhất trong đám cho mình.
“Đem hai trái này về đi, không tiền bạc chi hết”. Chị nhất định quay, né ko nhận số tiền mình dúi vào, nói là cho mấy nhỏ mua bánh kẹo.
“Trời ơi Chị ơi, đã bị trộm mất dưa mà còn cho em chi nữa”.
“Họ ăn ở răng là chuyện của họ, còn đây là dưa Chị tặng em mang về nhà, Chị không lấy tiền chi của em hết”.
Rứa đó. Mới hôm qua mình bị anh tài xế taxi grab bấm công tơ mét gian thêm 50k, mình thấy buồn vì sao người ta bán rẻ sự trung thực như vậy? Cứ sống nghèo như vậy mãi hả Huế ơi!?
Ba Tom bên ruộng dưa của những người giàu có
Sáng nay Anh bạn nhắn tin “mấy chuyện gặp trên mạng rồi đối mặt hàng ngày làm thấy nản quá, giờ có trend xa lánh con người”
Mình phản hồi “dạ, chỉ cố gắng sống tử tế thôi Anh”.
Vậy đấy, cuộc sống có chua chát với Chị Hồng và mấy đứa nhỏ, thì Chị vẫn chọn những quả dưa đẹp nhất, có thể tốt nhất để tặng cho mình. Mình tin là vậy. Bởi niềm tin vào con người, vào sự chân thật giúp mình nhìn cuộc sống với nhiều năng lượng hơn.
Cảm ơn Chị Hồng, Chú Dì và các em nhỏ ở miền quê thuần khiết nhắc cho mình “hãy sống như những người giàu có”.
Bạn có nghe giai điệu đó văng vẳng trong đầu mình? Bộ phim “3 chàng ngốc” (3 Idiots của Ấn Độ) sự ám ảnh của những cuộc chạy đua trong học hành, thành tựu, công việc, để rồi “cậu bé” chỉ xin được một cơ hội, được lớn lên một lần nữa…tiếc rằng cậu thấy bế tắc và tự kết thúc quá sớm.
Đã bao nhiêu lần bạn thức giấc, toát mồ hôi vì gặp cơn ác mộng đi thi mà chưa học gì? Giáo dục Việt Nam gieo vào một thế hệ những nỗi sợ này. Cũng may thay hiện đã có những nhà giáo dục, tổ chức đang lan tỏa “happy school” và mong muốn thế hệ hiện tại sẽ hoàn thành ước nguyện mà Ông Cha đã đề ra “Độc Lập – Tự Do – Hạnh Phúc”. Các em phải là người ươm mầm cho một đất nước, dân tộc HẠNH PHÚC.
Năm nay Tom vào lớp Sáu. Các bậc phụ huynh khác đã đề nghị Ba Mẹ cho Tom luyện thi vào trường chuyên vì học lực của Tom cùng khá uy tín. Nhưng Ba Mẹ muốn Tom có thời gian đá banh, chơi tròn tuổi thơ của mình và cũng không muốn bào mòn trí lực của con quá sớm.
Tom được phòng giáo dục phân vào một trường tốt, đúng tuyến, ở gần nhà và tiện đưa đón cùng em Tim. Tiếc rằng, trường này sẽ không tổ chức chương trình đào tạo tích hợp nên sẽ gián đoạn việc học. Tom còn thêm sự lựa chọn ở trưởng tốt hơn, có tích hợp. Ở trường đấy, các bậc phụ huynh cũng rất nóng lòng đưa con vào. Năm nay, trường xin quy chế tuyển sinh riêng “Trường Tiên Tiến Hiện Đại, Hội Nhập Quốc Tế”, nên xét học bạ, tiêu chuẩn cao, được nhận học sinh toàn quốc và yêu cầu các chứng chỉ tiếng Anh hoặc phải thi tiếng Anh đầu vào.
Bình tâm ở ngoài cuộc đua trường chuyên lớp chọn, Ba Mẹ chỉ cần chờ Tom có thông tin xếp trường chính thức là chuẩn bị cho Tom một kỳ nghỉ hè xứng đáng thay vì cắm đầu luyện thi hay đăng ký thi nhanh bổ sung chứng chỉ tiếng Anh. Ở trường thứ 2 nếu cần thi tiếng Anh thì sẽ thực hiện sau kỳ nghỉ. Với Ba Tom, chỉ đơn giản là con đã học tốt hết sức, thì sẽ có trường để học cấp 2. Còn nếu thi kiểm tra đầu vào mà con không qua hoặc có “quy chế” nào đó, thì cũng sẽ không phù hợp nữa.
Sau kỳ nghỉ hè, là lúc Tom có lịch được tuyển chọn “shortlist” để thi tiếng Anh đầu vào của trường tiên tiến, hiện đại. Ba chỉ hỏi “con có muốn vào trường này không, nếu muốn thì xem lại tiếng Anh cho tốt.
Ngày đi thi, cu Tom quần xanh áo trắng thắt khăn quàng chỉnh tề vì Ba bảo “chơi ra chơi, học ra học”. Đề thi tiếng Anh là đọc về chuyến cắm trại của Fred và viết về chuyến cắm trại. Thôi thì coi như cũng trúng tủ cả mùa hè được đi cắm trại rồi.
Hôm nay trường cũng báo Tom trúng tuyển rồi, Cậu cũng vui mừng vì thực hiện điều cần thực hiện và cũng có một mùa hè vui vẻ. Cũng mong các phụ huynh cứ để con thoải mái, cuộc đời còn là một hành trình dài, không muốn đua đôi khi cũng phải đua, cứ để con tự cảm thấy hạnh phúc, rồi khi nào muốn đua thì tự bức tốc vậy.
Hãy cứ khát khao, hãy cứ dại khờ “Stay hungry, stay foolish” bởi vì kiến thức và đam mê còn ở khắp nơi, trong nhiều người mình gặp, nhiều việc mình làm.
Mình vẫn nhớ một Anh bạn nói với mình “điều Anh thích nhất và không để ai làm thay là đón con khi đi học về”. Một diễn giả TED chia sẻ rằng “cách bạn hỏi con mình trên chuyến xe về nhà cho biết bạn muốn gì ở con mình, bạn quan tâm đến kết qua hay quá trình.” Ví dụ như: “hôm nay con bao nhiêu điểm, con giỏi nhất chứ” hay bạn sẽ hỏi “hôm nay ở lớp có gì vui”. Và mình hay hỏi Tom, Tim những câu đại khái như vậy.
Thỉnh thoảng mình hỏi:
“nè Tom, Tim, nếu như con đặt xe grab tài xế lái toyota vios nhưng đến nơi đón con bằng lamborghini thì con có leo lên xe không?
T1: Leo lên đi chơi 1 vòng cho biết
T2: Không, không đúng xe thì con không lên”
Rồi hôm nay mình hỏi:
“nè Tom, Tim, thế giả dụ bây giờ nhà mình có 2 tỉ, mình đổi qua một căn nhà mới to hơn hay mình đi du lịch vòng quanh thế giới một tháng cho biết?
T1: Con nghĩ là nên đổi qua nhà mới, mình còn cả đời để đi du lịch
T2: Không, con thích đi du lịch hơn
Trước khi đi qua cái dốc cầu cao để về nhà, mình hỏi
“Giờ trả lời nhanh, khi qua khỏi cầu này thì mình sẽ đi thẳng, rẽ trái hay rẽ phải để về nhà
T1: Rẽ trái
T2: Dĩ nhiên là đi thẳng rồi, đó là đường ngắn nhất mà?”
Và khi lên đến đỉnh cầu, u chao ơi, hôm nay triều cường, đường thẳng ngập sâu, đường bên trái cũng ngập, chỉ còn đường bên phải đi xa hơn, và đi được”.
Vậy nên mình bảo tụi nhỏ, vậy chúng ta đi đường bên phải nhé nếu muốn khô ráo, còn thích lội nước thì đi thẳng hoặc rẽ trái cũng vui.
Bọn con thấy không, có những con đường mình tưởng biết rất rõ, nhưng còn những biến số mà mình còn chưa biết. Quyết định nào của các con cũng đúng cả, và của người khác cũng đúng cả.
Tom thương mến, hôm nay con tròn 12 tuổi, hoàn thành một chu kỳ đầu tiên. Con là một cậu bé ngoan, chu đáo, rất tháo vát, biết tự học và rất giỏi. Và nếu có một kỳ vọng nào thêm với con, thì Ba mong con là đứa trẻ biết trau dồi năng lực hạnh phúc, sống nhẹ nhàng, dễ tha thứ cho mình và cho người. Bởi vì Tom ạ, “trong mỗi chúng ta đều có một đứa trẻ bị tổn thương”.
Lắng nghe em bé
Có những người phải mang trong mình đứa trẻ đó từ khi mới chào đời. Có người lờ nó đi, có người sẽ vô tình kích động nó, nhưng chỉ có một cách để con có thể sống hạnh phúc là biết quay về nhận dạng, lắng nghe và hòa giải với em bé đó. Đây không phải là điều con sẽ biết từ bây giờ, nên Ba Mẹ luôn cố gắng để Anh Em con có nhiều cơ hội sống hạnh phúc nhất, vui vẻ và yêu thương với nhiều năng lượng tích cực.
Nhưng Ba Mẹ không dám chắc là Ba Mẹ có thể làm điều đó tốt không vì Ba Mẹ cũng chưa phải là những người tỉnh thức. Ba cũng đầy thương tổn và lo toan nên đôi khi chính Ba cũng mang đến cho con những tập khí oán giận, chê trách. Vậy nên, cuộc sống, xã hội, các mối quan hệ và căn nguyên của con tương tác, là độc nhất trong hành trình của con. Và nếu có lúc nào, con thấy giận dữ, thất vọng, tổn thương, hãy biết rằng bên trong con cũng có một em bé như vậy đó đang lên tiếng. Hãy quay về lắng nghe, chăm sóc và ôm ấp em bé bên trong mình nhé. Hãy hoà giải và chữa lành cho chính nó và chính mình, không phải là ai khác.
Con hãy sống an vui, cũng là giúp Ba, Mẹ rất nhiều. Chúc mừng sinh nhật, con trai. 06.01
Chữ lành đứa trẻ bên trong
“Mẹ của chúng ta có thể đã đau khổ suốt cả cuộc đời mình. Bố của chúng ta có thể cũng đã đau khổ. Có lẽ bố mẹ không thể chăm sóc đứa trẻ thương tổn bên trong họ. Vì vậy khi ta ôm lấy đứa trẻ thương tổn bên trong mình, ta đang ôm lấy tất cả những đứa trẻ thương tổn của các thế hệ trước. Việc thực hành này không phải là việc thực hành cho mình ta, mà cho vô số thế hệ tổ tiên và hậu bối.”
(cre: Chữa lành đứa trẻ bên trong | Health Coach Nam Phương dịch từ mindful.org. Adapted from Reconciliation: Healing The Inner Child (2010) by Thich Nhat Hanh)
Hôm nay là một ngày trọng đại, vì đây là một thắng lợi không chỉ của Tom và Tim, của gia đình ta, mà của tất cả học sinh, của giáo viên, của ngành giáo dục và xã hội. Chúng ta kết thúc muộn vì một năm đại dịch, nhưng đây là một năm học đầy Vinh Quang.
Khi màn đêm buông xuống trên thượng nguồn sông Hương, Ba kiểm tra điện thoại trước khi chạy xe về nhà sau một ngày cật lực. “Món quà Tim gửi Ba”, kèm kết quả học tập của con. Đó là cơn gió lành xua tan mọi mệt mỏi. Ba thầm nói “Tom và Tim à, Ba cảm ơn con”.
Hôm nay là một ngày trọng đại của gia đình mình. Ngày Tom và Tim làm lễ tổng kết cuối năm. Trọng đại vì năm ngoái, Ba Con mình chỉ chở nhau đến trường, nhận phần thưởng Cô trao từ bên kia hàng rào. Con đeo khẩu trang kín mít, chỉ hiện lên một đôi mắt đầy tiếc nuối sau một năm học tập mà niềm vui không trọn vẹn. Trọng đại vì hôm nay là một thắng lợi không chỉ của Tom và Tim, của gia đình ta, mà của tất cả học sinh, của giáo viên, của ngành giáo dục và xã hội. Chúng ta kết thúc muộn vì một năm đại dịch, nhưng đây là một năm học đầy Vinh Quang.
Kết thúc năm học trong nuối tiếc vì đại dịch
Ba cảm ơn Con đã tự chủ khi bắt đầu một năm học thật đặc biệt, với việc học trực tuyến. Tom đã cố gắng, ý thức chủ động. Còn với em Tim, “sit nicely” ngồi cho ngay ngắn là điều gì cực kỳ khó khăn. Tim bắt đầu năm học với màn chào hỏi qua màn hình, với bộ đồng phục cũ của Anh. Những giờ học tiếng Anh tích hợp lúc 6-8 giờ tối thật sự là màn tra tấn cho cả con và gia đình mình. Cảm ơn Con đã bền bỉ vượt qua.
Ba cảm ơn Con đã cùng Ba Mẹ dạy dỗ em. Con hiểu điều Ba nhờ “Tom có biết phụ huynh là gì không? Là Cha và Anh đó con, nên con có vai trò rất quan trọng trong hướng dẫn em nên người”. Khi Ba thấy Tom gắt em trong lúc giảng bài, Ba biết đó là tập khí xấu từ Ba, để Ba tự sửa mình.
Mẹ và Tom Tim ngày Tổng Kết
Ba cảm ơn Tim đã tự nỗ lực điều chỉnh để học hành tiến bộ. Buổi học tiếng Anh đầu tiên, con đơ ra như thiểu năng, không tập trung làm Ba xót xa vô cùng. Ba chỉ biết ôm con “Ba thương con nhiều lắm, con cố lên”. Rồi Mẹ tâm tình, Anh hướng dẫn, Tim dần bắt nhịp, học hành chủ động hơn. Khi trở lại lớp học, Tim phấn đấu là người xuất sắc nhất, cô tặng nhiều sticker nhất.
Ngày tháng 3 khi hai Anh Em trở lại trường, cả nhà thở phào nhẹ nhõm. Nhưng niềm vui chẳng tày gang. Lớp có nhiều F0, rồi các con cũng F0. Các con buồn lắm, nhưng hiểu rằng đó là cái đốt cuối cùng để vượt qua. Con đi học lại, được đùa chơi với bạn, được thi đấu bóng rổ mỗi chiều…an vui của con là phúc lộc của Ba Mẹ, để Ba Mẹ yên tâm rũ bùn đứng dậy.
Rồi có ngày Tim tâm sự “Mẹ ơi, con buồn quá. Sao chiều nay con khoe Anh Tom con được nhiều sticker và Cô Khánh tặng con phần thưởng đầu tiên của lớp mà con không thấy Anh Tom biểu hiện gì hết”. May mà Tim nói ra để Ba Mẹ nhắn với Anh Tom “Tom ạ, Ba Mẹ biết con rất chuẩn, luôn học rất tốt, Ba Mẹ yên tâm về con lắm. Nhưng Ba Mẹ rất cần con giúp đỡ để động viên em, khuyến khích cho em cố gắng hơn”.
Tim bắt đầu năm lớp Một với các buổi online
Sáng sáng chiều chiều, Ba cùng hai con đến lớp, đón về. Hai anh em cùng vui, cùng học, cùng động viên nhau. Tom đã nhẹ nhàng hơn trong hướng dẫn, Tim nhìn Anh mà nỗ lực vươn lên. Có những ngày Tom bị các bạn ở trường bắt nạt. Có ngày Tim bị bạn gọi là đồ ngu dốt. Con thấy cô đơn, con viết ngay vào sổ riêng. Ba Mẹ luôn ở bên, cắt nghĩa, con lắng nghe, hiểu và tự tin hơn để nghĩ về bạn bè với sự thấu cảm, từ bi. Ba cảm ơn con đã biết học hỏi, thực hành hóa giải các năng lượng tiêu cực.
Hôm nay, theo thống nhất ở trường nên Tim nhận giấy khen, phần thưởng ở lớp cũng như bao nhiêu bạn khác. Còn Anh Tom được lên sân khấu trung tâm hai lần vì được giải “Trạng Nguyên Tiếng Việt Thành Phố Thủ Đức” và “Trạng Nguyên Toàn Tài giải nhì toàn thành phố Hồ Chí Minh”. Có vẻ như Tim có chút buồn khi chưa được như Anh, nhưng Ba Mẹ động viên và cảm ơn Tim đã có một năm học thật xuất sắc, kiên cường.
Ba cũng nhìn thấy mình trong Tom, khi con nhanh nhẹn đi lên nhận phần thưởng, rồi không nấn ná, hay kéo khẩu trang để chụp ảnh gì. Con đã làm tốt nhất việc của mình. Phần thưởng và động lực của con là vượt qua giới hạn của mình mỗi ngày. Con sẽ học bước đều, không ngừng tiến về phía trước. Tập khí đó nên duy trì con nhé!
Hôm nay Ba lại là sip-pơ, chở phần thưởng, chở niềm vui, chở những thái độ và tiếp nối của Con. Ba cảm ơn con đã cho Ba cơ hội được tự hào, và tin tưởng những nỗ lực đúng đắn, sẽ được đền đáp xứng đáng, dẫu chậm, dẫu khó, dẫu chông gai.
Cảm ơn các Cô chủ nhiệm, Cô bảo mẫu, cả nhà trường đã lo cho các con từng cái ăn, cái ở, cái nóng, cái khát. Các cô đứng quạt cho các con. Các cô khệ nệ bưng từng chồng vở. Một năm thắng lợi cho tất cả chúng ta, xin chúc mừng.
Hai Anh Em đồng hành vui, khỏe đến trường
Tổng kết năm học đặc biệt 2021-2022. Saigon, 25.6.2022
Bạn đi đi, đi chơi cùng con cái và gia đình mình nhé, khi còn có thể. Bởi vì đi mô không quan trọng, hạnh phúc đâu phải điểm đến, hạnh phúc ở ngay trong hành trình, trong từng phút giây trải nghiệm. Hãy biết ơn cuộc sống này.
Chúng ta chẳng bao giờ đủ giàu, hay đủ nhiều thời gian để làm tất cả những điều mình mong muốn. Nhưng chúng ta có thể chọn dùng thời gian và tiền bạc cho những việc ưu tiên. Với Tom, Tim, tụi nhỏ chỉ mong “Ba cho đi mô cũng được, được đi là vui rồi”.
Làng Chài Lộc An
Vậy nên, nếu tìm được một chuyến đi vừa sức cho cả nhà, để ai cũng thấy thoải mái trong sự đủ đầy giản đơn, thì Ba tụi nhỏ đã cảm thấy biết ơn và mãn nguyện lắm. Và phải đi chứ, đi để phá vỡ những điểm mù, đi để đối mặt với những tình huống thực tế ngoài kia. Thấu cảm bên ngoài, và kết nối bên trong.
Bởi bạn đâu thể tưởng tượng được cuộc sống dạy bạn điều gì nếu bạn không mở lòng đối diện. Khi bạn đang an vui ngồi bên con mình, gọi cho nó món ăn yêu thích, thì một cậu bé gồng mình với rổ hàng rong lại gần. Cậu ấy cố gắng diễn đạt bằng các ngón tay và khi khó khăn cậu đứng thẳng dậy với tấm giấy A4 trước ngực “Con bị câm điếc, con không biết thối tiền, sdt….”. Bạn đâu đủ sức để làm thay đổi thế giới, nhưng bạn có thể bắt đầu từ những bước nhỏ.
Đá bóng trên biển Lộc An
Bạn đi đi, đi chơi cùng con cái và gia đình mình nhé, khi còn có thể. Bởi vì đi mô không quan trọng, hạnh phúc đâu phải điểm đến, hạnh phúc ở ngay trong hành trình, trong từng phút giây trải nghiệm. Hãy biết ơn cuộc sống này.
Tuần này, tôi học được nhiều câu chuyện về cuộc sống, về cách cư xử và nỗ lực hy sinh. Tôi đã biết đến các vùng đất xa xôi với những câu chuyện đáng kinh ngạc. Bạn đừng bỏ lỡ!
Ở Phần 1, chúng tôi kể về hành trình từ Sài Gòn đến Huế, tham gia trải nghiệm công việc của Ba Mẹ và một vài cuộc dạo chơi ngắn “ăn cho đã”. Ở phần 2, sẽ là những chuyến đi chơi rất đã từ đèo cao đến biển rộng. Chúng tôi dành thời gian với đại gia đình nội ngoại và tổ chức nhiều sự kiện có ý nghĩa.
Ngày 8: Cú drift rất mượt và cuộc chạm trán kinh điển giữa các anh hùng rơm
Sáng nay chúng tôi dậy ở Ngoại. Tôi dậy khá trễ nên mẹ đã đi ra ngã 5 mua bánh mỳ pate, thịt xíu. Tôi ăn 1 ổ mỳ rồi xuống lầu chơi đá banh, kéo xe quanh xóm. Chơi chán chê rồi thì tôi lại vào phòng khách và đọc Doraemon. Thời gian cứ thế trôi. Rồi lại đến lúc ăn trưa. Chúng tôi ăn cơm trưa với Ngoại rồi đi ngủ. Tôi ngủ 1 giấc thật đã đến 3h30 chiều. Ông Ngoại lại kêu tôi đánh bài với ông. Thế là tôi cũng đánh, và cái kết là tôi lột sạch tiền của ông. Sau đó mẹ tôi lại chạy đi mua thịt heo quay và chúng tôi qua Nội nấu cơm chờ ông bà Nội đi chùa từ Đà Nẵng ra.
Sau đó ba rủ chúng tôi đi lấy thêm cây về trồng. Thế là chúng tôi đi đến Xuân Viên Tiểu Cung ở Kim Long lấy thêm cây. Về tròng xong thì trời cũng tối rồi. Mẹ tôi cũng đã làm xong cơm nhưng ông bà Nội chưa về tới nên chúng tôi vẫn ngồi chờ. Chúng tôi ăn cơm hơi trễ nhưng rất vui vì ai cũng đều đã đói rồi.
Chúng tôi sắp hoàn thành mảnh vườn nhỏ để kịp sinh nhật Ông Cậu
Ăn cơm xong chúng tôi nóng quá nên cu Tim rủ đi dạo bằng xe máy cho mát. Đi ngang công viên Thương Bạc thì chúng tôi thấy xe drift 3 bánh họ chơi rất nhiều nên tôi cũng đi. Tôi có khá nhiều kinh nghiệm nên chạy drift rất mượt. Chỉ có điều tôi đang chơi toàn gặp mấy thằng hãm chửi tục như: “đ* mẹ mày” “ Eei thằng đầu b*** đua không”. Tôi rất cay cú nên đã húc thẳng vào xe của nó. Nó đã dần sợ và không dám chọc tôi nữa! Tôi và cu Tim còn chạy đua drift nhưng đang gay cấn thì hết giờ. Chúng tôi về lại nhà Nội đi ngủ cũng khá trễ rồi. Chúng tôi đi ngủ liền khi về. Thêm 1 ngày ở Huế đã qua rồi. Vậy là chúng tôi đã ở đây được 6 ngày rồi. Thật là vui!
Món drift Anh Em tao lượn từ Tuy Hòa lên Đà Lạt, muốn thì chiều nhá
Ngày 9: Mừng Ngày Tiếp Nối của Ông Cậu
Sáng nay tôi thức dậy ở Nội và ăn bún bò O Bé ngay bên cạnh. Rồi sau đó nhà tôi đi uống cà phê với ông bà Nội ở quán Vườn Tùng. Bà Nội cũng uống cà phê muối giống tôi, ông Nội thì cà phê sữa còn ba mẹ tôi thì bạc xỉu với espresso đen. Uống café được 1 lúc thì ông bà phải về nhà nấu cơm trưa. Còn nhà chúng tôi thì đi mua đồ chuẩn bị cho sinh nhật ông cậu chiều nay. Chúng tôi đi vào thành tìm mua cho ông Nội con mèo bằng gốm nhưng không có. Thế là vào Nhật Lệ để mua vải trải bàn ăn. Chúng tôi chọn màu xanh lam. Chúng tôi chạy xe máy giữa cái nắng chói chang của thành phố Huế. Rồi chúng tôi vào siêu thị GO để mua phô mai, steak. Xong thì về nhà chuẩn bị cho bữa tiệc. Chúng tôi cũng ăn trưa sớm. Ba tôi chuẩn bị bàn ghế và setup chỉn chu. Còn 3 mẹ con tôi thì chuẩn bị thức ăn. Xiên que và bò kho. Xong thì trời cũng dần tối. Thế là chúng tôi liền chuẩn bị ngồi vào bàn.
Mừng ngày tiếp nối 90 tuổi bên dòng sông tuổi thơ, nơi chôn rau cắt rốn.
Chúng tôi vào tiệc ngay sau đó. Ông cậu cũng rất vui và cảm ơn mọi người liên tục. Vậy là bữa tiệc đã qua đi nên chúng tôi đã cùng ăn bánh sinh nhật là 1 cái bánh tiramisu rất đẹp. Sau đó tôi còn bung lều ở ngoài vườn để ngủ. Vậy là lại 1 ngày nữa trôi qua. Chúng tôi thật sự vui lắm vì đã tạo được sinh nhật ý nghĩa cho ông Cậu.
Cắm trại ngoài vườn nghe tiếng sông Hương
Ngày 10: Tận hưởng “bể bơi” vô cực, nước mía ngọt lành và phố Bao Vinh lung linh
Hôm nay tôi dậy ở Nội. Hôm qua chúng ta đã làm rất nhiều việc nên cả nhà tôi đều rất mệt mà ngủ đến tận 9h sáng. Thế là chúng tôi ăn sáng món bò kho mà còn dư của ngày hôm qua. Mẹ nấu món bò kho này rất ngon, chỉ có bị hơi mặn mà thôi! Ăn xong thì chúng tôi pha café và uống tại nhà Nội. Xong thì tôi cùng làm vườn với ba. Việc của tôi vẫn là gieo cỏ đậu rồi chờ bác Tiến đầm đất. Còn ba tôi thì tiếp tục gieo cây ở bồn gạch. Rồi chúng tôi cùng tưới nước cho cây lá. Xong việc rồi, tôi vào bên trong nhà để xem Tsubasa 1 lát rồi lại ăn cơm trưa cùng cả nhà.
Xong thì tôi vào phòng nằm nghỉ 1 lúc. Mới đó mà cả tiếng đã qua rồi. Tôi thức dậy và chơi bóng chày tự chế với cu Tim sau đó thì mẹ quá nóng nên chúng tôi đã qua Ngoại cho mát. Vậy là chúng tôi qua Ngoại lúc 3h chiều. Sau đó 3 mẹ con tôi đi lấy xe đạp và đạp trên khu vực đường đi bộ sát bờ sông. Thế là chúng tôi cùng đạp qua cầu Tràng Tiền. Rồi tiếp đi đến Phu Văn Lâu thì chúng tôi bắt đầu nghỉ ngơi. Sau đó thì tiếp tục đến bến Me dừng lại tiếp. Ở đây mọi người tắm sông và chèo SUP rất nhiều. Chúng tôi dừng nghỉ khá lâu và quyết định đạp qua khỏi cầu Dã Viên rồi mới quay về. Nhưng khi mới đạp lên đến hết cầu Dã Viên thì ba gọi chúng tôi quay lại vì ba mới chạy lên bến Me bơi sông. Thế là chúng tôi quay đầu ngay. Nhưng không may là xe của tôi lại bị kẹt sên. Nên tôi phải dùng chân để đạp. Cuối cùng cũng tới.
Còn gì đã bằng tắm mát trên sông Hương xanh lặng như hồ
Ba tôi còn mua cả 1 cái phao tròn rất to để bơi cho thích. Chúng tôi tắm 1 hồi lâu rồi thì mới lên xe về nhà Ngoại. Ba tôi bỏ cả 2 chiếc xe đạp vào cốp và chúng tôi về bằng ô tô. Còn mẹ đạp xe nhưng cũng rất nhanh là về nhà. Chúng tôi tắm rửa sạch sẽ rồi thì chúng tôi chở cả nhà đi ăn bún đậu Gia Di ở đường Nguyễn Huệ. Chúng tôi đều ăn được bún đậu rất ngon lành còn riêng ông thì mẹ phải gọi cho ông thêm lẩu riêu cua để ông ăn nuốt cho dễ. Ăn xong chúng tôi còn đi dạo dạo để tìm quán kem để ăn cho mát vì chúng tôi rất khát nước. Nhưng chạy đi chạy lại thì chúng tôi quyết định đi uống nước mía ở Lê Hồng Phong. Chúng tôi ăn cũng hút rột rột rồi nhưng ông kêu ra mà chưa uống hết được nửa ly. Thế là tôi và cu Tim phải căng bụng ra uống cho đỡ phí.
Rồi chúng tôi cho ông và bác Tuấn về trước còn nhà tôi và Ngoại thì đi về Bao Vinh dạo quanh cho Ngoại đi lại. Xong thì chúng tôi vào thành và quay về nhà Ngoại nghỉ ngơi còn ba về Nội. Hôm nay tôi rất thích thú khi được bơi sông lại sau gần 1 năm trời ròng rã. Tạm biệt!
Ngày 11: Du lịch sinh thái Cồn Tè và Rừng Ngập mặn Rú Chá
Hôm nay chúng tôi dậy ở Ngoại. Tôi dậy lúc 8h sáng để vệ sinh cá nhân rồi đi ăn sáng café với mọi người vì hôm nay nhà bác Thủy đã chạy từ sáng sớm để ra Huế. Thế là cả nhà Ngoại và 3 mẹ con tôi lên xe nhà bác Thủy để đi ăn sáng. Đi được 1 đoạn thì chúng tôi gọi ba ra. Chúng tôi ăn bún ở Nguyễn Du. Khoảng 10p sau thì ba ra. Chúng tôi ăn nấy đều ăn no rồi. Thế là ba và tôi đi quay xe đón mẹ và Tim. Nhưng ông Ngoại cứ khăng khăng muốn đi xe nhà tôi vì lên dễ. Thế là xe nhà tôi rất chật vì còn phải có thêm bác Tuấn đi xe tôi để đỡ ông nữa! Nhưng may là chúng tôi chỉ đi uống café ở gần nên không sao.
Chúng tôi đi uống café Vườn Tùng cho gần. Tìm mãi mới được 1 bàn lớn vì chúng tôi đi rất đông. Sau đó nước mọi người gọi cũng đã ra. Cu Tim đang uống nước thì vì với quá xa nên đã làm đổ ly nước và đổ hết ra bàn. Sau đó chúng tôi phải gọi thêm 1 ly cacao như vậy nữa! Ngay lúc đó thì không hiểu sao tôi lại đau bụng quằn quại và phải đi vệ sinh ngay lúc đó. Sau khi nhẹ bụng vừa đi ra chưa uống được nửa ly nước thì ông lại đòi về. Khiến cả tôi và cu Tim lại phải đập bụng ra uống hết ly.
Ba tôi chở mọi người về nhà còn nhà tôi và chị Candy đi thám thính ở Cồn Tè trước. Chúng tôi chạy đường quốc lộ 49 rồi lại rẻ vào quốc lộ 49B xong đi vào đường làng là tới quán dừng ăn trưa ở Cồn Tè. Chúng tôi chơi bài rồi muộn chiếc ghe của quán ăn chèo xung quanh đó chơi. Khoảng 30p sau thì bác Việt cũng chạy xe đưa mọi người xuống. Ngay lúc đó thì chúng tôi gọi đồ ăn đã đưa ra. Chúng tôi vừa ngồi vào bàn là ăn liền.
Ăn trưa dã ngoại Cồn Tè cùng Ông Bà Ngoại và gia đình Bác Thủy
Ăn xong ông Ngoại rủ chúng tôi chơi đánh bài nhưng nói là chán vì không có tiền. Vậy là chúng tôi chơi bài cho vui không dùng tiền rồi khi về nhà chơi sau. Sau khi ăn chơi xong thì chúng tôi tính tiền và ra về. Chúng tôi đi đến Rú Chá ngay gần đó, là nơi mà tôi đã đến với ba mẹ khi cu Tim còn rất nhỏ. Đến khi tới nơi tôi mới nhận ra điều đó. Tôi rất vui vì chắc là đã khoảng 6 năm rồi tôi chưa quay lại Rú Chá. Ông Ngoại vì không đi được nên ba tôi đã khóa cửa ô tô, hạ hết kính xuống và cho ông ngồi trong. Ông còn đòi bật máy lạnh nhưng như thế rất nguy hiểm nên ba tôi không cho. Chúng tôi đi vào Rú Chá và chụp hình đủ thứ. Rồi trèo lên 1 cái đài quan sát để ngắm cảnh. Chúng tôi từ đó có thể nhìn thấy luôn cả tòa nhà Meliã Vinpearl rất to. Sau khi xuống thấp thì tôi lại bị đau bụng lại. Gần như nhịn không nổi nữa rồi! Nhưng may mắn là tôi đã hết rồi. Vừa nói xong thì tôi đã thấy ông Ngoại trèo ra khỏi xe để đi ị. Thấy thế thì mẹ tôi và bác Thủy chạy ra đỡ giúp, nhưng ông ngại và nhất quyết chỉ gọi mỗi bà thôi. Đến khi bà đến thì mọi việc lại ổn thỏa xong xuôi để chúng tôi về nhà.
Khám phá lại Rừng Ngập Mặn Rú Chá mùa thay lá
Về đến nhà Ngoại là tôi bay vào nhà vệ sinh liền. Xong thì ra ngoài ngõ chơi kéo xe lắc. Ngay sau đó thì chúng tôi đi bơi sông. Chỉ có bà là phải ở nhà với ông. Chúng tôi ra bờ sông chân cầu Dã Viên thuê SUP chèo và bơi sông rất vui. Đến khi mọi người về nhà cũng là lúc trời tối.
Bà Ngoại đã gọi điện cho Donald Trung đặt bánh cuốn thịt heo về nhà ăn. Đến khi mọi người xuống bếp thì ai ai cũng đói và ăn rất khí thế. Vèo 1 cái nguyên 1 bàn thức ăn đã trống trơi. Ai nấy đều no căng rồi. Mẹ tôi còn đặt thạch café để mọi người ăn tráng miệng. Xong thì ba về Nội, còn bác Việt thì phải vào Đà Nẵng gấp để mai đi trực. Còn 3 chị em chúng tôi lên chơi bài với ông Ngoại. Thoáng cái đã đến 9h và ông cũng mệt, thế là chị em tôi rút. Chúng tôi nằm trên giường bà Ngoại còn mẹ con bác Thủy và bà Ngoại thì ngủ trong phòng máy.
Hội chị em chuyên luộc bài Ông Ngoại
Thế là hôm nay cuối cùng bác Thủy cũng ra chơi và cũng đưa được cả nhà Ngoại đi chơi nguyên ngày. Hôm nay tôi thấy rất khí thế khi cả nhà đi chơi lâu về mà còn rất sung sức và rất vui là ông Ngoại chịu đi ra ngoài chơi. Tạm biệt!
Ngày 12: Biết quan sát, lắng nghe và dám nói khi cần nói
Ngày hôm nay chúng tôi dậy khá sớm ở Ngoại. Khoảng 7h sáng là cả nhà đã dậy hết rồi. 3 mẹ con chúng tôi định dùng ô tô của nhà tôi để chở cả ông bà Ngoại đi nữa thì trời lại đổi gió. Rất âm u và nhiều gió lạnh. Thế là chúng tôi đổi ý. Không cho ông Ngoại đi được nên bà cũng phải ở nhà theo. Thế là chúng tôi xuống văn phòng lấy xe đạp đi ăn bún hến. Tôi đạp chiếc xe xanh chuối mới mua, bác Thủy và mẹ tôi đạp chiếc Strongman và chị Candy thì đạp chiếc Martin 107, à còn cu Tim thì đạp chiếc xe đạp gấp. Chúng tôi là nguyên giàn xe chạy dài trên đường. Chúng tôi đạp qua khỏi Đập Đá rồi vào Hàn Mặc Tử ăn bún hến. Chúng tôi ai cũng ăn đến 2 tô còn cu Tim chỉ ăn 1 tô. Phần ăn sáng chúng tôi chỉ thiệt hại mất 90k. Nhưng chúng tôi ăn rất no nê rồi!
Đạp xe qua Đập Đá về Vĩ Dạ ăn cơm hến, cà phê vườn và Chè Đậu ngon nhứt Huế
Rồi chúng tôi tiếp tục trên đường Nguyễn Sinh Cung. Đi thêm khoảng 500m thì chúng tôi vào café Mai Uyển cho mát. Lúc này thì trời mưa to rầm rầm. Chúng tôi không đưa ông đi cùng là rất đúng vì ông sẽ bị cảm nếu dính nước mưa. Thế là chúng tôi bắt đầu gọi café. Tôi với cu Tim uống café muối, mẹ tôi uống bạc xỉu, bác Thủy uống espresso đen còn chị Candy uống nước chanh. Chúng tôi ngồi nói chuyện 1 lúc lâu thì cũng đến 11h30. Lúc này thì trời mưa cũng đã tạnh, nó chỉ còn vài gọt rất nhỏ mà thôi! Thế là chúng tôi quyết định tính tiền café và đạp xe về.
Thế là đạp vừa qua khỏi cầu Đập Đá thì chúng tôi đã rẽ ngay vào đường Nguyễn Công Trứ để mẹ tôi mua đồ về nấu cơm trưa. Thế là chúng tôi đợi ở đèn đỏ còn mẹ tôi thì vào chợ Cống mua sườn non về nướng. Xong thì chúng tôi tiếp tục. Đi đường Bà Triệu 1 đoạn rồi rẽ vô Nguyên Thái Học, ngay đoạn đó tôi thấy có 1 bãi đậu xe toàn là xe taxi Xanh SM. Trước kia tôi chưa từng thấy bãi đỗ này. Rồi thì cuối cùng chúng tôi về nhà lúc 12h kém. Cất xe đạp và lên phòng nghỉ ngơi. Chưa kịp làm gì thì ông Ngoại lại rủ chơi bài. Chúng tôi chơi hơn 30p. 12h30 thì bác Tuấn cũng về để ăn cơm trưa với chúng tôi. Chúng tôi ăn cơm rất ngon miệng. Riêng chị Candy không gặm sườn được vì niềng răng nên bác Thủy phải lựa miếng mềm và cắt nhỏ cho chị. Ăn cơm xong thì chúng tôi lăn ra ngủ. Tôi và cu Tim ngủ dưới phòng khách cho mát còn mẹ vẫn làm việc.
Nghe báo du lịch Úc noái đây là một trong những công viên yêu thích nhất của khách Úc
Chúng tôi ngủ 1 lèo đến hẳn 3h30. Lúc này trời vẫn đang mát mẻ. Thế là bác Thủy lại rủ mẹ con tôi đi đạp xe tiếp. Chúng tôi định là sẽ đi ăn chè Cầm bên Đập Đá. Thế nên đã nhanh chóng đạp xe qua đó. Nhưng không may là lúc đấy họ chưa mở quán. Thế nên chúng tôi phải gọi hỏi cô Uyên ở văn phòng hỏi xem có quán chè nào ngon ngon gần đó không. Và chúng tôi nhận được câu trả lời là chè Ông Lạc ở đường Tịnh Tâm. Thế là chúng tôi lê nđường ngay. Vẫn đạp ở đường Nguyễn Sinh Cung, rồi chúng tôi rẽ phải vào đường Tùng Thiện Vương để ăn chè. Chè ở đây không có nhiều loại. Chỉ có chè thập cẩm và chè trái cây nhưng lạ là chè thập cẩm ở đây là nhiều loại đậu chứ không giống 1 số quán chè. Nhưng được cái là chè đậu ở đây rất ngon. Đậu mềm và béo chứ không bị bỡ nát ra. Ăn xong thì chúng tôi check in với cây phượng vàng rồi đi về.
Tôi và chị Candy, cu Tim ở ngoài bến Tòa Khâm còn mẹ với bác Thủy thì đi cất xe đạp và kêu Ngoại đi dạo bờ sông. Chúng tôi đi đến chân cầu Tràng Tiền thì dừng lại và trượt dốc cho thật phê. Cứ như thế, chúng tôi đã đi đến 1 hiệu sách bán sách thanh lý rất rẻ. Chúng tôi mua mấy cuốn như Tony Buổi Sáng và những mẩu truyện ngắn. Rồi thì trời cũng tối nên chúng tôi đi về.
Đọc sách để thêm hiểu biết và hành xử biết điều hơn.
Lúc mà sắp về thì tôi có vào trong khu sách lấy ít nước lọc miễn phí. Nhưng ông chú ngồi gần đó ngay lập tức chạy ra nói là bắt tôi phải ạ mới có nước. Và còn giảng đạo lý nữa chứ. Nói thật tôi không thích nói chuyện với những tên hãm thế này nên tôi cũng chỉ im lặng thôi. Đi thêm 1 đoạn tôi phát hiện có thằng nhóc ăn ổi xong thì vứt luôn bì muối ngoài đường nên tôi đã nhắc nhở. Nhưng nó rất lì lợm và còn bỏ chạy. Cuối cùng tôi túm áo nó và bắt nó phải bỏ rác vào đúng thùng rác.
Chúng tôi mới về thì Ngoại đã bắt ngồi vô ăn cơm, còn chưa kịp làm chi hết. Tôi chỉ ăn ¼ chén cơm và 2 miếng sườn là đủ vì lát nữa chúng tôi còn đi ăn bánh ép cầu hai. Vừa mới ăn xong là chúng tôi lên xe đi dạo chơi và đến Thương Bạc chơi xe drift 3 bánh thật vui. Xong thì lại lên đường đi ăn bánh ép. Ra đến quán thì chúng tôi gọi bác Tuấn ra cùng, cũng có kêu Ngoại nhưng Ngoại không chịu. Chúng tôi mỗi người ăn tối 3 cái coi như là ăn đêm. Rất ngon và vui. Xong thì chúng tôi lại về Ngoại và đi ngủ sớm vì hôm sau tôi sẽ đi Khe Sanh, Hướng Hóa. Hứa hẹn ngày mai sẽ rất vui, tạm biệt!
Ngày 13: Dám sống như cây cà phê ở Núi Rừng Quảng Trị
Hôm nay chúng tôi sẽ đi Khe Sanh, Hướng Hóa. Đó là 1 hành trình rất dài nhưng sẽ khá hay ho. 3 mẹ con tôi dậy ở Ngoại còn ba thì chạy xe máy qua lấy ô tô. Chúng tôi chào mọi người rồi cả nhà vào trong thành đón anh chị Tin Nu. Sau đó chúng tôi chạy thẳng 1 mạch đến Phong Điền thì dừng ăn sáng. Hôm nay chúng tôi sẽ ăn sáng món Bún Bò. Ở đây thì bán bún hơi đắt, 1 tôi như của tôi thì khá nhỏ nhưng lại có giá tận 30k. Nhưng không sao, chúng tôi cũng chỉ cần ăn lót dạ thôi. Vì hôm nay chúng tôi còn nhiều món để trải nghiệm lắm!
Ăn xong thì chúng tôi tiếp tục. Khoảng 10h thì chúng tôi đã lên đến Khe Sanh rồi. Nhưng trời lúc này mưa tầm tã như có bão lớn. Chúng tôi thấy có bảng chỉ đi vào thăm Sân Bay Tà Cơn thì cũng hí hửng bảo là vào làm 1 tấm hình với máy bay rồi đi vì trời mưa to. Nhưng khi thấy trạm soát vé thì chúng tôi liền quay đầu cực gắt. Có 1 người ngồi trong trạm soát vé chuẩn bị thấy xe tôi thì bước ra và cắc là đang nghĩ trong đầu “ Thần Tài đến, Thần Tài đến.”Nhưng lúc thấy xe tôi quay cực gắt thì mặt của họ trông rất thất thần. Còn anh em chúng tôi ngồi trên xe thì cười ha hả.
Rồi chúng tôi tiếp tục được đi trên con đường Trường Sơn nhánh Tây hay còn gọi là Hồ Chí Minh Tây. Con đường này dốc là bẻ cua liên tục khiến tôi có cảm giác như là đang đi tàu lượn siêu tốc. Chúng tôi còn đi đến Đèo Sa Mù rất đẹp. Chúng tôi đi đến chợ Chênh Vênh và mua đồ. Tôi mua mỳ gói omachi với xúc xích và 1 ít rau. Còn ba tôi thì mua thêm 10 ổ bánh mỳ đặc ruột.Đi đến 1 đoạn nữa thì chúng tôi mới tìm lại trang trại café PUN để tham quan. Nhưng không ngờ, vì chúng tôi đi quá nhanh mà đã vụt qua mất. Thế là lại phải hỏi quanh người dân vì ở trên đó không có sóng điện thoại nên chúng tôi không search google map được.
Trải nghiệm “mở mắt” về cà phê và chia sẻ tâm huyết của PUN
Thế là sau 1 hồi đi ngược lại thì chúng tôi đã đến trang trại café PUN. Chúng tôi lái xe lên thì ông chủ đã đón tiếp 1 cách rất thân thiện. Chú còn trổ tài làm rất nhiều kiểu café cho cả nhà tôi thưởng thức. Đầu tiên chúng tôi được chú làm cho uống thử món café Arabica được trồng nhiều nhất ở vùng này. Chúng tôi uống thử thì thấy rất chua. Thật sự không đắng lắm nhưng rất chua. Mà chú này còn pha theo kiểu phin phễu lót giấy filter. Thấy tôi uống không quen thì chú liền đề nghị cho chúng tôi uống café Arabica với mật ong rừng. Chú còn nói rằng món này uống với sữa đặc sẽ không hề ngon như uống cùng mật ong. Tôi cũng thử và thật sự thấy rằng nó rất vừa. Không đắng và nhờ có mật ong mà nó cũng đỡ chua. Xong thì chú cho chúng tôi thử café Robusta pha đúng cách. Chú đổ café vào phin thường rồi lấy 1 cái ca có vòi nhỏ và rất dài. Chú rót nước sôi từ đó ra phin café. Chú cứ cho nó chảy đều và điều kỳ lạ đã xảy ra. Đó chúng là café đã nở phồng lên như cái bánh bông lan. Theo chú, làm theo cách này sẽ giúp loại café đắng như Robusta cũng giảm bớt độ đắng. Tôi thử thì thấy nó rất đắng. Sau 2 loại café thì tôi rút ra được bài học là Arabica thì rất chua còn Robusta thì rất đắng. Sau đó chú lại pha loại café khác thường được gọi là café mít ( Liberica). Cách pha của nó giống với Robusta nhưng vị nó dễ uống hơn. Liberica là sự trung hòa giữa rất chua của Arabica và rất đắng của Robusta. Và chúng tôi được biết là café ở trang trại này đã được đem đi thi quốc gia và đạt giải nhất. Thấy vậy tôi cũng thấy mừng cho họ. Chúng tôi còn đi xem vườn café cây giống nữa! Mẹ tôi đi toilet mà gặp phải 1 con rắn nữa. Sau 1 lúc lâu ngồi chơi thì chúng tôi tiếp tục di chuyển.
Khảo sát bản DLCĐ Chênh Vênh, mua một ít đọt bí và ớt trái
Chúng tôi đi đến khu du lịch cộng đồng Bru Vân Kiều. Ở đấy có rất nhiều homestay. Chúng tôi chỉ ghé xem 1 lát rồi tiếp tục. Ba tôi còn mua được của họ 1 ít ớt vườn và đọt bí, rồi sau đó chúng tôi đi đến thác Chênh Vênh. Chúng tôi quyết định dùng ăn trưa ở đây. Đường vào thác khá xa và hiểm trở. Mà chúng tôi thất vọng ở chỗ là thác rất đục nên chúng tôi không tắm. Chỉ nghỉ 1 lúc rồi chúng tôi bật bếp nấu mỳ tôm. Và đó chính là bữa trưa hôm nay của tôi. Xong thì chúng tôi ngồi chơi bài 1 lúc rồi đi đến chỗ nghỉ. Ba tôi đã đặt phòng ở Bungalow 5 mùa gần đó. Và chiều nay thì mẹ tôi có họp nên phải đến đó sớm.
Nấu ăn bên thác Chênh Vênh ở Hướng Việt – Hướng Hóa, Trường Sơn
Đến rồi thì chúng tôi check in và đi dạo quanh khu đó. Theo như ông chủ thì khu này rộng đến 3ha nên tha hồ chơi. Sau khi mẹ tôi họp xong thì chúng tôi đi dạo ở ngoài đường. Lúc đang đi với mẹ thì tôi lại thấy ba đang ngồi ăn trái mít rơi ngoài đường và khen ngon ngon. Rồi chúng tôi tiếp tục. Trên đường tôi và anh Tin còn hái thêm nhiều ổi và cóc. Sau đó chúng tôi về nhà tắm rửa thì mới phát hiện ra cái bồn cầu bị kiến bu đen thui. Mẹ tôi đã xịt rửa rất sạch rồi mới đi ăn tối.
Chúng tôi ăn tối với các món khá đơn giản. Có món thịt nướng cuốn rau, cá kho và trứng rán. Theo ông chủ thì khoảng 7h30 muỗi sẽ đi ngủ hết. Mà tôi thấy đúng như thế thật. Khi lên phòng thì chúng tôi lại phải rửa bồn cầu vì bọn kiến. Tôi còn nghe nhạc 1 lúc mới đi ngủ. Tôi đi ngủ khá sớm để dành sức cho ngày mai. Hôm nay tôi được trải nghiệm café đến các món ăn dân giã. Thật là vui! Hứa hẹn rằng ngày mai cũng sẽ rất vui đối với tôi.
Ngày 14: Thác Tà Puồng “chạm vào giấc mơ của Ba”
Hôm nay tôi dậy ở Bungalow 5 mùa. Hôm qua tôi đi chơi hơi đuối nên tối qua tôi ngủ rất nhiều. Ngủ li bì từ 9h tối đến 7h30 sáng nay. Sau đó thì chúng tôi bắt đầu thu dọn hành lý để check out. Khoảng 8h30 là chúng tôi đi xuống xe lại rồi.
Từ Bungalow 5 Mùa, cảm mến nỗ lực của kẻ mộng mơ đem mùa Thứ 5 về núi rừng Hướng Hóa.
Hôm nay chúng tôi dự định sẽ đi thác Tà Puồng. Nhưng khi hỏi những người xung quanh thì họ đều nói là mưa lớn nên có thể nước rất đục làm chúng tôi hoang mang. Sau khi check out phòng thì chúng tôi đi xuống lại chợ Chênh Vênh để ăn sáng. Chúng tôi thấy có quán cháo bột to và khá sạch sẽ thì dừng lại ăn sáng. Lúc đầu chúng tôi cứ nghĩ cháo bột là bột khuấy lên thành màu trắng giống cháo. Nhưng thật ra cháo bột là món bánh canh cá lóc mà chúng tôi ăn thường ngày. Được cái là tiêu ở đây cũng rất ngon. Nó không quá nồng mà lại rất thơm, thế là sau khi ăn 1 tôi thì tôi và ba share với nhau thêm 1 tô nữa. Rồi thì chúng tôi hỏi người bán là có biết chỗ nào bán khoai ngon không. Vì Ngoại rất thích ăn khoai Khe Sanh. Họ nói biết rất nhiều chỗ thế nên đã gọi cho tất cả những mối đó. Nhưng tiếc là mùa này ở Khe Sanh lại không có khoai ngon. Mà chỉ là những củ khoai bé tí tẹo và rất dở. Thế là chúng tôi tính tiền rồi tiếp tục lên đường. À quên! Chúng tôi còn đi mua thêm đò ăn như trứng, mỳ tôm, xúc xích và bánh mỳ nữa chứ!
“Trên đỉnh Trường Sơn ta hát ngàn lời ca”, Đèo Sa Mù, đường Trường Sơn Nhánh Tây
Chúng tôi chạy xe liên tục 1 tiếng rưỡi. Trên đường, chúng tôi đi qua đường đèo Sa Mù quanh co, hiểm trở và vào bản Tà Puồng thăm thú. Tôi còn dừng lại trên đỉnh đèo Sa Mù để chụp ảnh, ngắm cảnh. Cuối cùng thì sau 1 khoảng thời gian dài đi xe, chúng tôi cũng đã đến thác Tà Puồng. Chúng tôi ngay lập tức chuẩn bị đồ và lên đường vào thác. Trên con đường và thác rất quanh co và lên xuống liên tục. Chúng tôi đi như vậy liên tục cả 1km. Cuối cùng thì chúng tôi cũng tới. Thác Tà Puồng thật sự quá hùng vĩ. Nó là thác nước tự nhiên đẹp nhất mà tôi biết. Nước có màu xanh biếc. Thác thì cao, nước chảy rì rào. Nó đẹp đến nỗi chúng tôi không còn từ gì để miêu tả cảnh tượng hùng vĩ này. Thế là chúng tôi thuê chòi, sắp xếp đồ ăn ra rồi thay đồ và nhảy xuống nước. Nước thác mát và trong lắm! Nó khiến tôi còn có thể nhìn thấy đáy. Thế là chúng tôi bơi ra giữa thác rồi nằm trên chiếc bè tre để tận hưởng sự thích thú này.
Thác Tà Puồng, Ba tôi nghe kể từ hồi nhỏ nhưng chưa bao giờ đến được.
Và cái hay nhất mà tôi muốn kể đó chính là mẹ tôi, 1 người chưa bao giờ thích tắm biển, thác và sông thì nay đã chịu xuống nước để cảm nhận được sự hay ho của thác. Mới đó mà đã gần 2 tiếng trôi qua. Thế là chúng tôi phải ăn trưa. Trưa nay chúng tôi ăn mỳ tôm trứng, bánh mỳ ngọt xúc xích và trứng lòng đào. Sau đó chúng tôi nghỉ ngơi 1 lát rồi thu xếp đồ đạc rời khỏi đây. Lúc rời khỏi tôi thấy rất tiếc vì có thể chúng tôi sẽ không quay lại nữa. Nhưng đúng lúc đó thì nước tù thác bắt đầu dâng lên. Nó cao hơn bàn chân của tôi 1 chút. Sau đó chúng tôi ra xe thay quần áo, xếp đồ đạc lên xe chuẩn bị ra về.
Mẹ vẫn miệt mài vừa tắm vừa nhặt rửa rau thơm chuẩn bị bữa trưa
Khi đi về đến đèo Sa Mù thì anh Tin mới phát hiện ra là để quên chiếc quần ở Bungalow 5 mùa. Thế là chúng tôi quanh lại đó lấy quần. Anh Tin đúng là báo! Đang trên đường vào lại Bungalow 5 mùa rất quanh co thì chúng tôi phát hiện ra có chiếc xe tải ngay trước mặt. Ba tôi liền phanh gấp và né tránh. Nếu không thì e là sẽ đam trực diện mất thôi. Sau khi lấy được quần rồi thì chúng tôi lại bon bon về nhà. Trên đường chúng tôi lại thấy những người dân tộc đang bán măng rừng và nhìn con của họ rất tôi nghiệp. Thế là ba tôi mua cho họ hết đám măng rừng và cho họ thêm mấy cái bánh ngọt. Rồi chúng tôi tiếp tục.
Măng Rừng đắng chát, mặn mà mồ hôi của bà con Vân Kiều
Khi xuống đường quốc lộ thì chúng tôi nói chuyện về mấy chiếc xe container. Những chiếc container mà có cái đầu kéo lồi ra và gắn thêm đèn hazard thì chúng tôi gọi là mặt chuột, còn nếu có thêm thùng màu vàng thì chúng tôi lại gọi là chuột vàng. Còn có những chiếc đầu tịt và thấp thì chúng tôi kêu là đầu lùn, còn xe có đầu lồi và thanh ngang thì tôi gọi là mặt ngựa. Và hay nhất là chúng tôi chạy đua với “ anh gấu”. Anh gấu là chiếc xe ben rất dài. Chúng tôi cứ chạy 1 đoạn là anh gấu vượt lên. Có những đoạn chúng tôi chạy 85km mà vẫn không thấy dấu vết của anh gấu. Tưởng chừng đã chạy vào rừng nhưng chỉ 10p sau chúng tôi đã thấy anh gấu ở hướng đi về Huế. Lần này thì chúng tôi vượt lên và anh gấu cũng không còn đua xe nữa! Thế là anh em chúng tôi cười ha hả vì đã thắng.
Sau đó chúng tôi còn ghé vào Quảng Trị thăm nhà ông Năng là bác của ba tôi. Chúng tôi thắp hương rồi hỏi thăm sức khỏe của ông bà. Rồi khi di về chúng tôi còn được bác Lan và ông Năng dúi cho 1 buồng chuối tiêu. Thế là chúng tôi lại tiếp tục. Lên quốc lộ thì cứ 90km/h mà về nhà. Khoảng 40p sau tôi đã có mặt ở nhà Nội. Chúng tôi còn mở tiệc ăn mừng. Rồi tôi cũng mệt quá mà chỉ ăn nhẹ rồi đi ngủ sớm.
Thăm Ông Bà, quê nội của Ba ở Quảng Trị
Vậy là đã hết hai tuần nghỉ lễ rồi, thời gian trôi nhanh như tên bắn bởi có quá nhiều điều thú vị mỗi ngày. Tuần rồi, tôi học được nhiều câu chuyện về cuộc sống, về cách cư xử và nỗ lực hy sinh. Tôi đã biết đến các vùng đất xa xôi với những câu chuyện đáng kinh ngạc. Còn một tuần nữa cũng không kém phần hấp dẫn, bạn chờ phần 3 nhé.
Cứ sau mỗi chuyến đi chơi dài, Ba Mẹ mình thường đề nghị bọn mình viết lại hành trình. Qua đó, bọn mình thể hiện những cảm xúc, quan sát và kinh nghiệm học hỏi được từ mỗi chuyến đi. Nhật ký kỳ nghỉ hè 24 ngày sẽ được chia thành nhiều phần, với nhiều khám phá thú vị, mời cả nhà đọc cho vui nhé.
Cứ sau mỗi chuyến đi chơi dài, Ba Mẹ mình thường đề nghị bọn mình viết lại hành trình. Qua đó, bọn mình thể hiện những cảm xúc, quan sát và kinh nghiệm học hỏi được từ mỗi chuyến đi. Năm 2021 bọn mình cũng có một kỳ nghỉ rất vui, giàu trải nghiệm ở Huế nhưng những ngày cuối dịch covid bùng phát nên kết thúc trong lo lắng.
Năm nay Mẹ có nhiều thời gian hơn, Ba cũng kết hợp công tác và du lịch nên nhà mình có một kỳ nghỉ dài hơn ba tuần. Sau đó, Tom và Tim có một tuần để tập trung dàn ý và một tuần để phát triển các chi tiết đầy đủ hơn. Bọn mình sẽ chia thành nhiều phần, vì rất nhiều điều thú vị mà mình muốn kể. Mình biết là có nhiều lỗi sai, nhiều điểm ngây ngô lắm, nhưng Ba Mẹ mình không sửa gì đâu vì muốn giữ cảm xúc chân thật của bọn mình.
Thân mến Tom & Tim.
Ngày 1: Tạm biệt TP.HCM đến Phú Yên, Quy Nhơn
Buổi sáng tôi dậy lúc 4h. Cả nhà dậy sớm để luộc trứng, chuẩn bị hành lý thì Tim vẫn ngủ. Chúng tôi còn chuẩn bị rất nhiều đồ ăn, nước uống cho Tweak. Đến 4h30 thì chúng tôi xuống xe dọn dẹp để lên đường. 5p Sau khởi hành, tôi và cu Tim ngủ không biết gì còn ba thì lái xe.
Đến khoảng 8h sáng, khi bắt đầu đói bụng thì tôi thức dậy bóc trứng luộc để ăn. Lúc đó chúng tôi đang trên Cao tốc Vĩnh Hảo – Phan Thiết. Khoảng 30p sau thì cu Tim cũng đã thức rồi. Vậy là chúng tôi bắt đầu tìm quán ăn sáng ngay khi xuống CT. Khoảng 40p sau, chúng tôi vào Thành Phố Cam Ranh. Ngay trong thành phố, tôi đã thấy 1 quán bò né liền kêu ba dừng xe. Vậy là chúng tôi ăn sáng bò né ở Cam Ranh vào lúc 9h30 sáng. Ăn xong thì tôi chạy qua quán bên cạnh để mua cà phê.
Khoảng 10h sáng thì chúng tôi tiếp tục. Chúng tôi chạy xe liên tục khá lâu. Đến khoảng 1h30 chiều thì xe chúng tôi đã đến được Phú Yên. Tại đây, chúng tôi dừng nghỉ và ăn trưa bánh hỏi Hòa Đa. Chúng tôi gọi 3 phần và ăn thật no. Gồm có cháo lòng, lòng cuốn bánh hỏi chấm nước mắm. Chúng tôi cũng đi hái cây trứng cá của quán. Nó mềm và rất ngọt. Coi như đây là món tráng miệng.
Lần nào đến Phú Yên, tôi cũng ăn trưa/chiều/sáng bánh hỏi Hòa Đa
Rồi 2h15 chiều, chúng tôi lại tiếp tục hành trình đến Quy Nhơn. Đến khoảng 3h15 thì chúng tôi có dừng lại đổ xăng. Lúc vào cây xăng thì có nhân viên đổ xăng nói rằng xe chúng tôi bị xẹp lốp. Thế là đổ xăng xong chúng tôi chạy đến chỗ sửa xe ngay gần đó. Họ nói xe chúng tôi bị hở van bơm. Dù chúng tôi mới thay cả bộ lốp tuần trước. Thế là chúng tôi thay cái van và bơm lốp lên lại hết 80k. Lúc đấy là 3h40 và đến 4h chiều thì chúng tôi đã đến điểm dừng chân là khách sạn Rubeach ở Quy Nhơn.
Biển Bãi Xép Quy Nhơn
Chúng tôi mang hành lý lên phòng và bắt đầu đi khám phá xung quanh đó. Xong thì thay đồ bơi và chúng tôi cùng xuống biển chơi. Đến ở đó rất trong xanh và lặng sóng. Chúng tôi chơi một hồi thì có 1 ông chạy Jetski đến chào mời. Lúc đầu ba tôi không đồng ý do giá quá cao nên ông đinh jquay về nhưng lát sau lại về lại và chào giá 200k nên ba tôi và cu Tim đồng ý nhưng tôi thì rất sợ Jetski nên không đi. Chơi ở biển đã rồi thì chúng tôi lên hồ bơi mượn SUP của họ và chèo trên hồ bơi. Đến khi lên phòng thì ai cũng mệt ra rời rồi. Chúng tôi cũng tắm nhanh rồi xuống phòng ăn của khách sạn để ăn tối.
Chúng tôi ăn cơm với cá mực và trứng. Bữa ăn thật sự rất rất ngon. Ăn xong thì tôi lên phòng lấy trà và cà phê hòa tan để xuống ngắm biển uống trà. Tôi còn lấy thêm mấy cái ly có sẵn. Còn ba thì sắp xếp ghế bàn. Vừa ngắm biển vừa uống trà thật sự rất thoải mái. Gió biển lên rất mát, tôi còn thấy những tàu câu mực đi đêm ở ngoài xa. Xong thì chúng tôi lên phòng. Tôi xem Tsubasa một lúc rồi đi ngủ, mẹ thì phải cày đêm còn ba đang ngâm cứu vé vào Trung Tâm Khám Phá Khoa Học Vũ Trụ ( Explorascience).
Ăn tối thật ngon và yên bình
Hôm nay là một ngày đi chơi rất vui của tôi. Được trải nghiệm rất nhiều thứ hay ho. Vậy là chúng tôi đi ngủ sớm để lấy sức cho ngày hôm sau chiến đấu.
Ngày 2: Từ Đại Lộ Khoa Học đến Suối Mơ Hói Mít, đầm Lập An – Lăng Cô
Hôm nay chúng tôi ngủ nhiều để bù cho hôm qua. Đến 7h40 chúng tôi thức giấc và xuống ăn sáng bún bò, trứng ốp là tại khách sạn. Tôi và cu Tim còn chơi trượt xe scooter xuống dốc ở khách sạn. xong thì chúng tôi dọn đồ đạc thật nhanh để check out phòng.
Chúng tôi xuất phát lúc 9h15 và 15p sau thì chúng tôi đã có mặt tại Đại Lộ Khoa Học để thăm Trung Tâm Khám Phá Khoa Học Vũ Trụ. Nhưng tiếc là vé xem phim vũ trụ đã hết nên chúng tôi chỉ có thể đi xung quanh chụp hình tàu con thoi và đi dạo. Xong thì lúc ra về chúng tôi còn thấy 1 con cua đồng rất to đang bò ngay dưới cánh cửa. 10h sáng, chúng tôi xuất phát từ Quy Nhơn.
Đại Lộ Khoa Học ở Ghềnh Ráng Quy Nhơn
Đến 12h30 chúng tôi dừng ở quán cơm Gió Đồng ăn trưa. Quán cơm này cách CT ĐN-QN chỉ khoảng 15km. Chúng tôi ăn cơm rất ngon miệng. Xong thì còn mua luôn cà phê ở đó mang theo luôn. Chúng tôi tiếp tục di chuyển lúc 1h30 chiều. Chúng tôi lên CT lúc 2h10 và chạy 120km và đánh võng. Thật là phê! Đến khoảng 3h20 chúng tôi cập bến Đà Nẵng.
Tiếp tục hành trình. 3h 50 chiều chúng tôi cuối cùng cũng đến Lăng Cô, Huế. Chúng tôi quyết định đi vào Suối Mơ – Hói Mít ở Lăng Cô. 4h40 chúng tôi đã vào được suối. Nước suối trong xanh và rất mát. Chỉ tiếc là ở đấy có quá nhiều chòi tre làm nó không được thoáng. Tắm mát thật đã rồi chúng tôi tiếp tục. Đến được làng chài gần chân núi Bạch Mã. Tôi xem cách họ khâu lưới rất khéo léo.
Cuối cùng thì sau 2 ngày, chúng tôi đã đến được Thành Phố Huế. Đến nhà Ngoại lúc 7h30 để ăn tối với Ngoại. Rồi về lại Nội đi ngủ. Ba mẹ tôi dọn dẹp nhà cửa một chút rồi đi ngủ sau 2 ngày đi chơi quá đuối.
Thăm và cảm nhận cuộc sống ở làng chài ven phá Tam Giang – Cầu Hai.
Ngày 3: Chơi cũng vui, làm được còn vui hơn
Hôm nay chúng tôi dậy ở Nội. Do quá mệt nên sáng nay tôi đã dậy khá trễ. Thế là cả nhà tôi đều được Nội mua cho ổ mỳ heo quay ở cạnh nhà để ăn sáng. Ăn sáng xong thì ba mẹ tôi phải làm việc liên tục. Ông bà Nội thì phải đi lên chùa, còn chúng tôi thì ngồi ở nhà coi Tsubasa.
Đến buổi trưa thì cả nhà chúng tôi mới qua Ngoại và ăn cơm với ngoại. Ngoại làm cơm với thịt xào rau củ và cá kho, canh bầu. Sau khi ăn xong thì chúng tôi nằm ở dưới phòng khách để nghỉ ngơi. Ba mẹ thì phải đi sớm để chuẩn bị cho tour Tam Giang 33 khách vào chiều nay. Đến buổi chiều thì chúng tôi đi cùng bác Tuấn ra công viên bờ sông Hương để đi dạo. Tôi đi scooter còn cu Tim thì chơi xe lắc. Chúng tôi đi một hồi lâu đến khi trời sập tối mới quay về.
Ba Mẹ đưa khách trải nghiệm phá Tam Giang, chúng tôi khám phá Huế bằng sờ-cu-tơ-lắc
Lúc mới về, chúng tôi ngồi một lát ở dưới phòng khách cho khô người rồi mới đi tắm. Xong thì chúng tôi ăn cơm tối với nhà Ngoại, còn ba mẹ thì vẫn đang lo khách ăn tối ở dưới Tam Giang. Cơm Ngoại nấu rất ngon, với gà chiên mắm, cove chấm mè rang và canh rau mồng tơi. Ăn xong cơm tối thì chúng tôi rủ nhau xuống dưới phòng khách đọc truyện tranh. Đến khi chuẩn bị đi ngủ thì mẹ mới lên. Ba thì về Nội ngay còn mẹ ở Ngoại cùng chúng tôi. Thế là chúng tôi lui văn phòng phụ cô Uyên làm nhãn tên bằng giấy bìa cứng cho khách. Cu Tim đục lỗ, tôi thì xỏ dây còn mẹ viết chữ.
Vậy là một ngày thật yên bình đã trôi qua. Tôi vẫn cảm thấy rất vui khi được gặp lại cả Nội Ngoại sau hơn nửa năm trời rất dài. Chúng tôi đi ngủ lúc 10h tối. Tôi thì ngủ với Ngoại. Dù trời ở Huế đang rất nóng nhưng Ngoại vẫn cố móc màn cho chúng tôi. Chúng tôi đã có một giấc ngủ rất ngon.
Chúng tôi giúp chuẩn bị bảng tên cho đoàn lớn đạp xe
Ngày 4: Hỗ trợ Ba Mẹ, cô chú làm tour dược liệu ở thượng nguồn Sông Hương
Sáng nay tôi dậy ở nhà Ngoại. Lúc 7h30 bà Ngoại kêu tôi xuống bếp ăn sáng bún chả cá. Còn cu Tim vẫn ngủ. Đến khi Tim ngủ dậy thì ba cũng vừa qua để sắp xếp lo đoàn đạp xe lên Farm Dương Hòa. Vậy là ba rủ chúng tôi đi cùng, và chúng tôi liền đồng ý.
Lúc đi thì cu Tim còn chưa ăn sáng. Đến đến khi ba lái xe đến đường Điện Biên Phủ thì mẹ liền xuống mua cho cu Tim 1 ổ mỳ pate nhìn rất ngon. Thế là tôi cũng ké 1 miếng. Ba thả mẹ tôi ở chỗ xuất phát của khách để đi chúng xe máy với cô Tiên lo đoàn. Còn ba tôi đúng trên chụp hình và chở chúng tôi lên Farm để phụ chuẩn bị đồ dùng cho khách rồi chúng tôi theo ba chạy xe máy của chú Luận xuống lăng Gia Long để tiếp nước cho khách. Lúc đó tôi mới được nghe tin là có 2 khách đi lạc. Vì các khách này là học sinh cấp 2 đi chơi nên chưa biết nhiều về kỹ năng khi bị lạc. Họ đạp vòng vòng miết rồi đi theo hướng về thành phố Huế. May mà có chú Trí phát hiện kịp chứ không thì khách đã đạp luôn về Huế rồi!
Giúp Ba Mẹ kiểm tra xe đạp, trang thiết bị tour trước khi đoàn đến
Vậy là đến lăng Gia Long thì các khách đã rất mệt nên chúng tôi phải chêm thêm nước liên tục. Rồi tôi cũng thử sử dụng dịch vụ uống nước tại vòi ở lăng. Trong lúc đó các khách đó đang đi theo chú Phan Tú Guide thăm lăng Gia Long. Xong thì các khách tiếp tục đạp đến Farm còn 3 mẹ con chúng tôi thì đi xe tải của bác Phương chở xe đạp. Ba thì chở 1 bà phụ huynh trong đoàn mà không đạp nổi nữa. Lên đến Farm thì khách nào khách nấy đều rất mệt. Chúng tôi đưa khăn lạnh và nước mát cho họ rồi mới bắt đầu dọn cơm. Tôi bưng canh và thức ăn cho các bàn. Lo cho khách xong thì có 2 khách bị đau tim nên ba tôi phải chở ô tô về khách sạn rồi vòng lên lại. Thế là 3 mẹ con chúng tôi ăn cơm với hướng dẫn viên trước rồi ba mới lên ăn. Xong thì cho khách được nghe giới thiệu về xà phòng thiên nhiên của trên Farm các chú bào chế ra. Các khách được trải nghiệm cắt từng bánh xà phòng và bỏ vào giấy gói lại. Sau đó các khách đã đi xong tour Dương Hòa thì dạp xe xuống xe bus 45s để về khách sạn nghỉ ngơi. Có 3 khách quá mệt nên nhờ ba tôi chở xuống xe. Bà phụ huynh thì cứ đứng yên. Không muốn đạp xe. Đến khi ba tôi sắp chạy thì bà mới gõ cửa kính xe để xin đi nhờ. Ba tôi hơi nản nhưng vẫn phải chạy.
Đến 4h chiều thì cả nhà tôi quay về nhà Ngoại sau 1 ngày mệt mỏi. Nhưng ba mẹ tôi còn tiếp tục đi tour foodie. Chúng tôi thì ở nhà. Ăn cơm cá với Ngoại và đọc truyện tranh. Bên này ba mẹ tôi cho khách đi tour foodie bằng xích lô. Các bác xích lô đều mặc đồng phục xanh rất đẹp. Nguyên dãy xích lô mang tên rùa xanh Slow Travel đã gây kẹt cầu Tràng Tiền! Ba mẹ tôi chờ khách về khách sạn an toàn rồi quay về lúc 9h30 tối. Mẹ còn mua cho chúng tôi nem cuốn ăn hội bàn vuông với Ngoại. Còn ba thì về lại Nội. Chúng tôi đã có 1 ngày ăn chơi thật đã. Chúng tôi đi ngủ vào 10h. Tạm biệt!
Sáng nay tôi đã rất mệt vì hôm qua đã làm rất nhiều việc mà không ngủ trưa. Hôm nay tôi dậy lúc 9h sáng. Ba tôi bảo là 9h30 qua chở đi ăn sáng café mà mãi không thấy nên ông Ngoại ràm là ông đau mông và không muốn đi nữa. Ngay lúc đó ba tới chở cả nhà đi café ăn sáng.
Tôi không nghiện Bún Bò như Ba, nhưng cũng khoái cục giò, chả cua
Chúng tôi ăn bún bò ở quán Sen Phạm Hồng Thái rồi mới qua café Hạ Miên ở đường Hai Bà Trưng. Hôm nay là ngày đầu tiên chúng tôi rảnh để đi ăn sáng uống café thong thả ở Huế. Café Hạ Miên nằm trong hẻm nhỏ và rất nóng vậy mà café ở đó khá đắt. Sau đó thì bác Tuấn đi dạy về ghé ngang đó làm một ly café nhưng ông đã đau lưng và đòi về. Thế là cả nhà tôi cũng về theo.
Uống cà phê với Ông Bà Ngoại và Bác Tuấn
Đi đến nhà Ngoại thì thả cả nhà còn tôi với ba thì về Nội để làm vườn và dọn dẹp nhà cửa. Tôi trồng cỏ đậu phộng và sàng đất. Xong thì chúng tôi vào trong dọn dẹp nhà cửa. Ba tôi dọn chút là nhà có vẻ thoáng hơn. Rồi tôi thì ngồi xem phim Tsubasa đợi ông Nội về ăn trưa. Nhưng ông thì đã ăn cơm trên chùa rồi cho nên 2 cha con tôi ăn cơm với nhau. Rồi thì tôi vào trong phòng để ngủ trưa. Tôi ngủ liền tù tì từ 1h30 đến 4h kém. Đến khoảng 4h15 thì cu Tim đạp xe đạp qua Nội. Rồi cùng làm vườn với tôi.
Chúng tôi đang “thiết kế” khu vườn nhỏ sau Nhà Nội, view sông Hương
Đến tối thì chúng tôi đi vào cô Na để ăn 23/5 và đốt đồ giấy. Chúng tôi đã chuẩn bị đầy đủ đồ ăn cho ông cậu và bác Tiến. Đến khi về lại nhà Nội thì các anh chị còn đi mua café muối Đặng Thái Thân và chúng tôi ngồi uống ngoài vườn. Chúng tôi ngồi chơi đến tận tối muộn mới đi ngủ. Hôm nay cũng rất vui vì là ngày đầu tiên tôi được ở Huế thong thả trong kỳ nghỉ hè này. Bye!
Ngày 6: Bình minh cửa Thuận An, ăn sáng tham quan Chợ Nọ
Sáng nay chúng tôi dậy từ rất sớm để đi biển. Có nhà tôi, nhà cô Na và bà Nội. Chỉ thiếu anh Rin và ông Nội bận. Lúc mới chạy vào, chúng tôi đã phải tốn 1 chút sức lực để đẩy xe ba tôi ra khỏi cát lún. Vì ba tôi đạp ga quá trớn nên xe lao thẳng vào bãi cát. Chúng tôi phải kê miếng bìa carton và cả ván gỗ để lùi xe. May mà vẫn thành công. Chúng tôi tắm biển ở gần cửa biển Thuận An. Ở đây nước nhìn rất trong xanh và mát mẻ. Chứ ở Bãi tắm Thuận An thì đông mà nước còn khá là đen. Tôi thì nhảy xuống tắm biển ngay khi thay đồ bơi còn ở trên bờ thì mọi người bày đồ ăn nhẹ ra ăn. Đến đây tắm biển thật sự rất phê! Chúng tôi còn có thể thấy được thuyền đánh cá ở ngoài đi vào cửa biển trông rất gần.
Cách nhà 12km, bãi tắm này cạnh cửa biển Thuận An, ít ai biết đến.
Đến khoảng 6h30 thì mặt trời lên cao và nắng chói nên chúng tôi quyết định rời biển và đi ăn sáng. Chúng tôi ăn bún bò và bún hến ở chợ Nọ (trên đường đi lên ). Chúng tôi còn gọi thêm cả sữa đậu nành nữa. Bữa ăn no nê có giá là 35k/người. Tôi cảm thấy khá rẻ. Rồi chúng tôi phải đối mặt với thử thách quay xe trong chợ. Vì anh Tin quay xe có vẻ khó khăn nên ba tôi hơi lo. Nhưng không, chỗ hẻm rất rộng để quay xe. Chỉ là do anh Ti chưa lùi đúng mà thôi. Chúng tôi lên nhà lúc 8h sáng. Cùng pha café uống tại nhà.
Thích nhất là trải nghiệm ăn sáng ở chợ, đủ giác quan!
Tôi cũng làm vườn cùng bác Tiến, xem phim Tsubasa vài tập. Rồi chơi bóng chày tự chế với cu Tim. Rồi thì ông bà Nội phải đi chùa. Chúng tôi tự nấu cơm và ăn cùng nhau ở nhà. Xong thì cu Tim ngủ 1 giấc no say. Còn tôi thì lại chẳng ngủ được vì trời nóng. Đến khoảng 3h chiều thì đội làm cửa cũng tới và họ làm khá ồn ào. Tới giờ cu Tim phải thi test Tiếng Anh thầy Carlton nữa, cho nên là chúng tôi quyết định qua Ngoại. Mẹ và cu Tim đi xe máy, còn tôi chạy chiếc xe đạp gấp. Đến nhà Ngoại thì tôi còn nhìn thấy xe của CLB Becamex Bình Dương ở trước khách sạn Mường Thanh. Tôi cũng phải vào nhà cất xe và phụ mẹ setup máy tính cho cu Tim thi. Mọi việc diễn ra suôn sẻ.
Chúng tôi cũng ăn tối ở Ngoại. Nay Ngoại trổ tài làm món cơm sườn nướng siêu ngon. Ăn uống no say xong thì bác Tuấn phải dạy online. Tôi đang chơi game giải trí một chút thì ba gọi qua chở đi dạo. Ba chở 4 bà con chúng tôi đi quanh thành phố rồi về Nguyễn Huệ ăn quán yaourt ruột của chúng tôi. Yaourt có hơi dăm đá nhưng ăn vẫn rất ngon và mềm.Rồi ba chở chúng tôi đi về. Mọi người về Ngoại. Còn ba và tôi về Nội ngủ. Thế là 1 ngày nữa lại qua đi trong sự bình yên.
Ngày 7: Du Lịch Chậm ở Huế “StayCation”
Ngày hôm nay tôi dậy ở Nội. Tôi dậy khá sớm, khoảng 6h sáng. Thế là bà Nội đi qua xe bánh mỳ heo quay cạnh nhà mua cho tôi 1 ổ mỳ ăn sáng. Ăn sáng xong thì tôi làm vườn cùng ba và bác Tiến. Sàng đất và đầm đất thì bác Tiến làm, ba thì trồng cây còn tôi thì gieo cỏ đậu. Thoáng cái trời đã quá nắng nên tôi vào nhà uống nước và xem phim Tsubasa.
Thế là đã buổi trưa. Ông Nội đã đi chùa về rồi. 2 cha con chúng tôi đi ăn bánh bèo nậm lọc Trung Bộ. Chúng tôi gọi 1 nậm, 1 bèo và 1 lọc. Ăn no nê rồi thì chúng tôi về nhà. Nhưng cái yên xe máy của ông Nội đã bị nắng chiếu vào quá lâu. Nó làm tôi nóng muốn cháy đít. Khi về nhà tôi mệt quá nên đã vào phòng ngủ trưa 1 giấc.
Tom rất khoái bánh bèo, nậm lọc ở Trung Bộ, phố cổ Gia Hội
Đến 4h chiều khi tôi vừa thức giấc thì mẹ đã qua Nội sau khi đi ngân hàng để đón tôi qua chơi với cu Tim. Tới nhà Ngoại rồi cu Tim còn nói 1 câu là : “anh Tom qua đây làm cái gì?” Nghe xong câu đấy tôi cảm thấy rất cay cú. Nhưng thôi tôi cũng bỏ qua. Chúng tôi bật quạt thật mạnh để ngồi đọc truyện tranh ở dưới phòng khách. Xong thì chúng tôi lại chơi xe đạp kéo xe quanh khu tập thể. Chơi cho chán rồi thì Ngoại lại gọi lên ăn cơm tối. Vậy là 2 anh em tôi chúng tôi nhảy vào nhà vệ sịnh và tắm thật nhanh! “Mời ông với bác xuống ăn cơm đi con.” Mẹ tôi nhắc. Ngoại hôm nay còn làm đậu cove xào thịt ăn rất cuốn. Còn có cả cá kho và thịt sườn nướng thật thơm. Chúng tôi ăn xong thì bác Tuấn lại dạy online.
Huế là thành phố xanh, thân thiện với xe đạp.
Nóng quá nên 3 mẹ con chúng tôi đi dạo bờ sông Hương cho mát. Chúng tôi còn rủ bà đi nhưng bà cứ lo lắng và chỉ ở nhà với ông. Thế là chúng tôi đi dạo 1 đoạn rất dài. Tôi đi đến chân cầu Tràng Tiền và leo dốc. Chúng tôi bắt đầu chơi kéo xe lắc quảng trường ngay chân cầu Tràng Tiền. Chỉ một lúc sau thì ba gọi là sẽ đến và chở mấy mẹ con tôi đi ăn chè. Ba đến 1 cái là tôi liền chạy qua đường. Gấp xe đạp lại và bỏ vào trong cốp ô tô, cả xe lắc cũng thế. Chúng tôi đi vòng vòng đi dạo rồi quyết định qua Đập Đá để ăn chè Cầm. Tôi làm ly bột lọc heo quay còn ba mẹ thì toàn ăn thập cẩm. Xong thì chúng tôi cũng về lại nhà Ngoại về đi ngủ sớm. Lại 1 ngày vui nữa qua đi và chúng tôi lại có thêm rất nhiều kỷ niệm.
Vậy là 7 ngày đầu tiên đã trôi qua thật nhanh và đầy hương vị, hoạt động. Bảy ngày tiếp theo sẽ tràn ngập những chuyến khám phá rừng núi Trường Sơn và biển cả, bạn đừng bỏ lỡ nhé. Thân.
Thật vui, vì sau khi nghe giải thích, Tom nói rằng “kẹo này ngon hả Ba, mai con tặng các bạn là các bạn sẽ thích lắm hả Ba, các bạn sẽ thương con nhiều đúng không?”
Ngày mai, 6.1 là sinh nhật Tom tròn 5 tuổi, thế mà Ba lại đi công tác. Mẹ đã chuẩn bị đầy đủ theo yêu cầu của Tom, để Tom có một tiệc sinh nhật ở lớp với Bạn Bè. Năm nay Tom chờ đợi nhiều lắm, Tom muốn có nến tia nè, bánh kem và đặc biệt là 30 cái kẹo Lollipop, hình xoắn ốc bảy sắc cầu vồng. Mẹ đã chạy khắp nơi kiếm tìm mà không có nên đành cầu cứu Ba. Ba nhận lãnh trách nhiệm.
Chiều làm xong, Ba hỏi đồng nghiệp rồi chạy lên tận khu chợ cũ Hàm Nghi, tìm đến cửa hàng bánh kẹo nhập khẩu lớn nhất. Hết hàng. Tiếp tục chạy hết các cửa hàng kẹo. Không có, không biết. Rồi may có người chỉ cho ở Bình Thạnh có thể có cửa hàng bán kẹo Mỹ nhập khẩu “đắt lắm đấy”. Không sao, miễn có là được, nhất định phải có kẹo cho Tom. Lại chạy và chỉ nghĩ tuổi thơ của mình nhiều lần rất muốn “hoành tráng” với bạn bè, mà không được, chưa bao giờ mình có một sinh nhật mà mình là trung tâm và các bạn đến chia vui và nhận quà từ mình. Mình cũng nhớ trong một bộ phim, 1 người cha không tìm được món quà giáng sinh mà con kỳ vọng, Anh định bỏ cuộc, thì người ngồi bên cạnh bảo rằng “xem này, giờ tau làm tội phạm, vì đời tau thất bại hoàn toàn, vì ba tau đã không mua được cho tau món quà mà các bạn tau đều có được” (đó chỉ là phim hài). Tom hẳn đã được chia sẻ niềm vui đó, khi có bạn nào đó sinh nhật và dĩ nhiên Tom đang mơ đến lượt mình để được là người trao tặng niềm vui. Bằng mọi cách, phải kiếm được loại kẹo đó. Và sau nhiều vòng chạy, tìm nhiều cửa hàng nữa, đều hết hàng, cả siêu thị cũng hết, mình đành mua loại kẹo mút tốt nhất, ngon nhất cho Tom.
Thật vui, vì sau khi nghe giải thích, Tom nói rằng “kẹo này ngon hả Ba, mai con tặng các bạn là các bạn sẽ thích lắm hả Ba, các bạn sẽ thương con nhiều đúng không?”.
Mẹ luôn nấu những món con thích
Tối nay Mẹ thật vất vả, vì hối hả sắp xếp để Tom được chụp ảnh đẹp và có một bữa cơm sinh nhật đơn giản nhưng đủ cả nhà mình. Mẹ cũng chạy khắp sắm đầy đủ đạo cụ rồi, để mai Tom có một buổi tiệc đầy màu sắc giữa sự chung vui của bạn bè.
Chúc mừng sinh nhật Tom, tròn 5 tuổi con hãy tiếp tục là cậu bé vui vẻ, mạnh khỏe, được nhiều người thương yêu, là đứa con tình cảm của Ba Mẹ và là người Anh xứng đáng của Tim.